Biển-Thuyền-Đời-Người
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Biển-Thuyền-Đời-Người
Biển-Thuyền-Đời-Người
Biển cả mênh mông lắm hãi hùng
nhịp nhàng từng đợt sóng trùng trùng
khung trời đây đó, từng cơn gió
một chiếc thuyền đi giữa sóng trùng
Hải hành vạn lý tận xa xôi
bổng gió trên cao rít mãi thôi
sóng biển dâng cao, từng nhịp dập
con thuyền chao động thấy chơi vơi
Giữa biển con thuyền như chấm nhỏ
đại dương chuyển động, sóng thì to
bầu trời mây gió giăng mù mịt
vượt sóng đại dương lắm rủi ro!
Thuyền,biển,sóng,mây!chuyện hải trình!
đêm nay trăng sáng, ánh lung linh
ta ngồi ngẩm nghĩ đời nhân thế
có giống thuyền kia, cuộc tử sinh!
Một cảnh chạnh lòng, thấy quá thương
ai kia ngã gục ở bên đường
tấm thân vò vỏ, bơ phờ quá
chấm nhỏ, biển khơi, khúc đoạn trường!
Lại thấy nỗi lòng như thấm đau
nhìn ai khắc khoải, tấm thân sầu
vì đâu nên nổi đời như thế
để phải sự tình! bởi tại sao?
Rồi thấy một người như héo hon
tấm thân vàng vỏ, dạ u buồn
cuộc đời trôi nổi, thôi! thôi mặc!
mặc số an bày, chẳng biết hơn!...
Biển, đời hai cảnh, cùng như ý
biển sóng mênh mông, lặng mấy khi
đời lắm truân chuyên, bao khổ ải
một con thuyền tới! một người đi!
Vậy phải làm sao thuyền tới bến?
và sao người mới được thang thênh?
để rồi được ngắm ánh trăng lên!
Nguyễn Thành Sáng
Biển cả mênh mông lắm hãi hùng
nhịp nhàng từng đợt sóng trùng trùng
khung trời đây đó, từng cơn gió
một chiếc thuyền đi giữa sóng trùng
Hải hành vạn lý tận xa xôi
bổng gió trên cao rít mãi thôi
sóng biển dâng cao, từng nhịp dập
con thuyền chao động thấy chơi vơi
Giữa biển con thuyền như chấm nhỏ
đại dương chuyển động, sóng thì to
bầu trời mây gió giăng mù mịt
vượt sóng đại dương lắm rủi ro!
Thuyền,biển,sóng,mây!chuyện hải trình!
đêm nay trăng sáng, ánh lung linh
ta ngồi ngẩm nghĩ đời nhân thế
có giống thuyền kia, cuộc tử sinh!
Một cảnh chạnh lòng, thấy quá thương
ai kia ngã gục ở bên đường
tấm thân vò vỏ, bơ phờ quá
chấm nhỏ, biển khơi, khúc đoạn trường!
Lại thấy nỗi lòng như thấm đau
nhìn ai khắc khoải, tấm thân sầu
vì đâu nên nổi đời như thế
để phải sự tình! bởi tại sao?
Rồi thấy một người như héo hon
tấm thân vàng vỏ, dạ u buồn
cuộc đời trôi nổi, thôi! thôi mặc!
mặc số an bày, chẳng biết hơn!...
Biển, đời hai cảnh, cùng như ý
biển sóng mênh mông, lặng mấy khi
đời lắm truân chuyên, bao khổ ải
một con thuyền tới! một người đi!
Vậy phải làm sao thuyền tới bến?
và sao người mới được thang thênh?
để rồi được ngắm ánh trăng lên!
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Tập thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)
» Lái Thuyền Ngang
» Tâm Sự Trên Du Thuyền
» Vỡ Nát Thuyền Mơ
» Bến Cũ Con Thuyền
» Lái Thuyền Ngang
» Tâm Sự Trên Du Thuyền
» Vỡ Nát Thuyền Mơ
» Bến Cũ Con Thuyền
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết