GÓP Ý VỀ... NHỮNG BÀ VỢ!
Chữ Việt Forum :: BLOGS :: hoàng bạch thước :: Văn
Trang 1 trong tổng số 1 trang
GÓP Ý VỀ... NHỮNG BÀ VỢ!
GÓP Ý.... VỀ NHỮNG BÀ VỢ!
Với những bà vợ thì lại là hoàn toàn khác!Đừng tưởng bở hay nằm mơ là có chuyện bàn bạc,thảo luận này nọ đâu đấy,muốn nói gì liên quan đến mấy bà thì không chỉ ít nhất phải uốn lưỡi đến hơn... bẩy lần mà còn phải... uốn lưng khum người, tay chống hai bên,quỳ xuống,thành khẩn xin... góp ý! Vợ cho góp ý thì mới được nhỏ nhẹ,từ tốn nói còn không dù vì bất cứ lý do gì chẳng hạn như:Đang không vui,không thích nghe,đang bận coi phim tập,đang...karaoke, thì phải vui vẻ đằng sau quay... đi chỗ khác chơi! Luôn luôn nhớ nằm lòng rằng:
Vợ là người dạy dỗ ta
Cho ta ăn uống như là má nuôi
Thế nên muốn nói vài lời
Thì phải thưa thốt không thôi... hỗn hào!
Những góp ý đây đều đã được mấy bả họp lại thảo luận,thêm chỗ này,bớt chỗ kia cẩn thận trước khi cho phép... quảng bá rộng rãi! Dĩ nhiên làm người ai đều cũng"nhân vô thập toàn" mấy bà vợ cũng vậy do đó thỉnh thoảng chỗ nào trong bài góp ý này đọc có vẻ hơi bị... loạn bàn! thì phải hiểu đó là sơ ý của mấy bả trong khi kiểm duyệt!
Đã làm vợ là...ngon lành rồi! Thành thử ở đây không có chuyện xếp hạng từ dở ít tới dở nhiều như khi loạn bàn về... Mấy ông chồng!So sánh giữa hai đại danh từ vợ và chồng chúng ta đều thấy rằng:Chữ"chồng" là vần bình hay bằng đọc lên ít nhiều gì cũng cảm nhận... bình yên,bằng phẳng! Chữ"vợ" vần trắc nghe như có vẻ hơi bị... trắc trở! đọc lên sao nghèn nghẹn giông giống như là... nợ nần,sợ hãi! Không biết do vô tình hay cố ý cha Đắc Lộ người làm ra chữ Việt lại chọn hai đại danh từ này đặt cho người đàn ông và đàn bà khi về chung sống với nhau!Mà hễ cái gì liên quan tới"chồng" đều như có vẻ... xuống nước,xin thua...chồng tiền trước cho yên chuyện!
Còn liên quan tới"vợ" thì luôn luôn như:
Lệnh ông không bằng cồng bà
Chữ vợ âm đọc như là... thiên lôi
Khi cho đứng lúc bắt ngồi
Bà đã bảo thế ông thời... thế thôi!
Mà quả là thiên lôi thật!Có chuyện xưa kể rằng bà vợ của một ông đồ sau cuộc cãi vã dai dẳng,bất phân thắng bại bèn nói như thế này:
_ Ối! mấy ông tưởng mình ngon lắm hả,không có đàn bà tụi tui còn lâu mới có mấy ông,gì thì gì cũng từ đàn bà...chui ra chứ có phải được ngon lành như Tôn Ngộ Không chui ra từ trứng đá đâu!
Bà nói như thế... chính xác,không sai! Ông đồ nhỏ nhẹ:"Tuy nhiên còn thiếu,chưa hoàn toàn đủ!Tui nghe Lão Tử nói như thế này:
Ai cũng cho cái đẹp là đẹp, do đó mà phát sinh ra quan niệm về cái xấu, ai cũng cho điều thiện là thiện, do đó mà phát sinh ra ý tưởng về cái ác.
Là vì “có” và “không” sinh lẫn nhau, dễ và khó tạo nên lẫn nhau, ngắn và dài làm rõ lẫn nhau, cao và thấp dựa vào nhau, âm và thanh hòa lẫn nhau, trước và sau theo nhau,thế nên có đuổi mới có chạy,có chui vô mới có...chui ra!"
Ông đồ chỉ nói về sinh sự,sự sinh"có chui vô mới có...chui ra!" chứ không nói rõ là cái gì chui vô,cái gì chui ra cả!Mấy ông đồ xưa thường thâm thúy,nói lấp la lấp lửng ai muốn hiểu sao thì hiểu mà ví dù hiểu tầm bậy,tầm bạ cũng không sao! Biết đâu hên xui,tầm bậy,tầm bạ lại trúng ý ông đồ chăng?
Đàn ông"can đảm"hay"lầm lỡ" làm chồng từ xưa tới tận bây giờ đều có một"nhầm tưởng" tai hại rằng:Cứ nghĩ mình là số một,nhân vật chính không thể thiếu của gia đình nên cho rằng danh từ chung"bà nội trợ"có nghĩa là một người đàn bà mang danh nghĩa vợ,trợ giúp mình mọi chuyện trong nhà cho mình an tâm nhào ra cuộc đời đầy dẫy dối gian,lọc lừa để kiếm tiền! Nội là trong nhà,trợ là trợ giúp mà!Suy nghĩ như thế hoàn toàn đúng cho hai chữ"nội trợ"nhưng ở đây đâu phải là hai chữ"nội trợ"không đâu! Mà là ba chữ"bà nội trợ"! Đâu có ai gọi là:cô nội trợ hay chị nội trợ hoặc thím nội trợ!Mà tất cả ai ai cũng gọi là"bà nội trợ"cả!Như thế phải hiểu cho đứng đắn và chính xác ý nghĩa của ba chữ"bà nội trợ"là:Trợ giúp bằng mọi cách để người vợ trở thành"bà nội"càng sớm càng tốt! Trợ.... bà nội mà!(Cũng như nhậu nhẹt trợ nghĩa là nhậu xỉn quá có người đưa về nhà,cạo gió.Cờ bạc trợ thua quá có người cầm đồ dùm hay cho vay nóng,,, chơi tiếp!).
Mấy"bà nội"này mười bà đủ mười đều muốn "con cháu" trong nhà phải biết tự thay đổi sao cho hợp ý mình!Ngay cả những cô gái mới chỉ đi tìm một anh chàng nào đó để mình được làm bà nội cũng...y chang! Thỉnh thoảng coi trên you tube chương trình Bạn muốn hẹn hò,khi được hỏi muốn"con cháu tương lai" của mình như thế nào,các "bà nội trẻ"này...ra giá:nào là phải không hút thuốc,không rượu chè,không cờ bạc,không... bụng bự,không... hói đầu,không hô,không để móng tay dài! không gia trưởng,không ngáy(góp ý thêm ở đây là không được... thả bom!khi chưa cho phép)phải biết yêu thương bà nội hết lòng! Trời ơi! yêu thương nào có phải đến từ lý trí của khối óc đâu mà biết suy đi,tính lại phải như thế này hay phải như thế kia! mà ví dầu yêu thương có đến từ lý trí đi chăng nữa thì yêu thương đó sớm muộn gì cũng gây... chấn thương trầm trọng vì đó là một loại "yêu thương hàng nhái" của tính toán hơn thiệt,lọc lừa!
Tình yêu luôn luôn đến từ con tim,nó giống như một dòng sông êm đềm chẩy gặp chỗ thẳng thắn thì cứ thế xuôi dòng,gặp nơi cong queo thì uốn lượn theo bờ,tự nó không thể chẩy xuôi dòng ở những nơi cong queo cũng như không thể uốn lượn ở những nơi phải chẩy xuôi dòng!Làm sao để tìm được một bà nội"hiểu biết và can đảm" ngộ ra rằng: Đừng bắt ai đó phải như thế này hay như thế kia để yêu thương cho vừa ý mình mà hãy làm gì đó để ai kia tự nguyện suốt đời yêu thương mình hết lòng,hết dạ! Phải chăng đây là một tìm kiếm vô vọng của những kẻ mò trăng đáy nước,tìm sao trong mơ?
Hãy để cho anh yêu em thoải mái
Đừng bắt anh không thoải mái yêu em
Em thấy đó dù thế nào chăng nữa
Yêu em là chuyện không hề dám quên
Như cánh chim bay trăm phương ngàn hướng
Mổ con sâu hay hạt thóc nơi nào
Khi hoàng hôn cũng biết đường vội vã
Tìm về nơi tổ ấm để bay vào
Như sáng chiều ở hai đầu cách trở
Nhưng mãi vẫn là gì đó của nhau
Bởi không sáng chiều sẽ là vô nghĩa
Như ghét yêu xoắn xít đến ngàn sau
Hạnh phúc không phải là yêu nhiều người
Cũng không phải là được yêu quá trời
Mà là hai người yêu qua yêu lại
Giống như anh đang chỉ yêu em thôi.
Ăn ở với nhau gần cả đời người chắc con cháu trong nhà đã"ngộ" ra được một điều là "bà nội" giống y chang mấy bố đang lãnh đạo trong nước!Nghĩa là một đằng trị nước như thế nào thì đằng kia trị nhà như thế ấy! Lãnh đạo cộng sản Việt Nam bằng cách này hay cách khác làm cho dân chúng cả nước lúc nào cũng phải lo lắng đủ thứ chuyện từ những chuyện phải bắt buộc lo lắng trong nhà như kiếm tiền cho sinh hoạt gia đình đến những chuyện ngoài ngõ như lụt lội,thực phẩm có hóa chất,lãnh hải bị tàu lạ xâm phạm,giựt dọc,an ninh chỗ ở,giá hàng tiêu dùng tăng trưởng phi mã vân vân và vân vân!Lo lắng quá xá,quà xa như thế dân chúng sẽ chẳng còn đầu óc đâu để mà tìm hiểu,thắc mắc những chuyện khác như tham nhũng,nhóm lợi ích này xâu xé chỗ kia,lũ bè phái nọ ăn chia chỗ khác!Mấy bà nội trị gia cũng y chang! lúc nào cũng làm cho con cháu phải nhức đầu,nhức óc vì những chuyện đâu đâu,trời ơi đất hỡi!Nào là giúp người ngoài,không giúp gì người trong nhà,lăng nhăng con này,bà kia bằng chứng rành rành trong những bài viết!(Mà ví dầu có tí toáy với... mụ nào đi chăng nữa thì dại dột chi viết ra rồi đăng lên Facebook để... lạy ông tui ở bụi này!)Không thương bà nội,thương con mà chỉ tính chuyện đi thương... bà hàng xóm hay cô trên Facebook!Coi như thay vì bù lu bù loa khi chuyện đã rồi(mà làm gì có chuyện gì đã rồi trời!) Mấy bà nội làm một vài bước nhẩy vọt về phía trước... chặn đầu cho chắc cú,thêm nữa làm cho con cháu nhức đầu kinh niên như thế thì sẽ chẳng còn đầu óc đâu mà suy nghĩ đến chuyện tán tỉnh,ong bướm ai! Nếu như vô tình chuyện lăng nhăng đó năm may,mười họa.... có thiệt trên cõi trần gian đầy dẫy hư ảo,vô thường này!
Có chăng phải làm con cháu hay được là bà nội tất cả đều do số mạng sẵn?Xin kể hầu đàn "con cháu hẩm hiu"câu chuyện như thế này:
Cuối tuần vừa rồi,cùng vài người bạn thân ngồi sau sân nhà,nhâm nhi... chén trà,nói cười nhỏ nhỏ... gọi là, để tránh... phiền hà,có thể đến từ... mấy bà!Có người đặt ra câu hỏi là nên tin hay không chuyện thiên mạng thì một anh bạn xin phép được trả lời bằng câu
chuyện có thật đời mình như sau:
Năm tao khoảng mười sáu mười bẩy gì đó,bữa kia mẹ tao dắt đi hầu đồng. Để được gặp cậu đồng không dễ đâu nha,phải lấy số chờ cả mấy tiếng mới đến lượt, nhiều khi đông quá người chờ ngồi dài dài từ chính điện ra đến tận ngoài sân!Bữa đó tao còn nhớ như in hai mẹ con tao ngồi trước mặt cậu đồng trẻ măng mặt trét đầy phấn son,mắt lúng la,lúng liếng,khi cười bên phải,lúc nhăn mặt bên trái. Đặt hoa quả lễ tạ cộng thêm phong bì tiền mặt xong, mẹ tao nhờ cậu xem đường tình duyên tao sau này tốt xấu thế nào,lấy vợ sinh con đẻ cái ra sao? Cậu nhắm mắt,đầu quay vòng vòng,thở phì phì một hồi,rồi lấy giấy bút viết cái gì đó bỏ vào phong bì niêm lại cẩn thận,đưa cho mẹ tao dặn bao giờ tao lấy vợ mới được mở ra coi nếu mở ra trước sẽ mất linh,thánh giận có thể vật chết!Sau đó khá lâu khoảng trên dưới chục năm tao"xuất gia tòng thê"!Vợ tao tên là Trần thị kim Ngư,bạn học từ thời còn bé,ở cùng xóm,về thăm nhà vài lần hai đứa đi chơi,chịu đèn nhau lúc nào không hay. Hôm đám cưới,mẹ tao chợt nhớ cái phong bì mười năm về trước vẫn còn giữ kỹ bèn lấy ra mở xem thì trong đó tờ giấy đã úa vàng viết vỏn vẹn thế này:
Số này kết họ kết hàng
Nên duyên cầm sắt với nàng kim ngưu.
Vậy là trật lất rồi!Vợ mày tên Kim Ngư tức cá vàng chứ đâu phải kim ngưu là bò vàng! Thế thì chỉ đúng tám phần mười thôi sao gọi là thiên định hay tiền định được!
Tụi mày đừng nôn,cứ thoải mái lai rai đi, chuyện chưa hết,lúc đầu tao cũng nghĩ như vậy,đoán già,đoán non là có thể thánh nói kim ngư nhưng xác phàm của cậu đồng lãng tai nghe thành kim ngưu chăng?
Vài năm sau,đủ hạn thường trú,vợ tao làm đơn xin vào quốc tịch Úc khi lục giấy tờ mang từ Việt Nam sang để bổ túc hồ sơ có mấy tấm hình rơi ra tao nhặt lên trong đó có vài tấm vợ tao mặc đồ công an đang đứng giữa ngã tư chỉ đường cho xe cộ! Hỏi thì vợ tao nói là năm hai mươi có vào ngành công an,được điều về làm cảnh sát giao thông ở Sài Gòn,sau đó thấy mệt và nguy hiểm quá vì đứng chỉ đường cả ngày,giữa đường xe cộ ào ào nên làm đơn xin ra khỏi ngành,mang mấy tấm hình này theo để làm kỷ niệm.
Chuyện này có liên quan gì tới vợ mày là do thiên định sắp đặt đâu?
Thế tụi mày không biết ở trong nước người dân gọi cảnh sát giao thông là... bò vàng à!
Trong lịch sử Trung Hoa có một bà vợ không bao giờ cho mình là bà nội của chồng,chính vì thế dù "vừa xấu,vừa lùn"nhưng luôn luôn được chồng yêu thương,kính nể,nói lời nào đều được nghe theo hết mực,đó là vợ của tể tướng nước Tề thời Xuân Thu.Quản Trọng.
Quản Trọng là một chính trị gia, nhà quân sự và nhà tư tưởng Trung Quốc thời Xuân Thu (685 TCN). Tên ban đầu của ông là Di Ngô,Trọng là tên hiệu. Được Bảo Thúc Nha tiến cử, Tề Hoàn Công phong ông làm Tể tướng năm 685 TCN. Ông nổi tiếng với "chiến lược không đánh mà thắng". Bữa nọ,ăn mừng thượng thọ trong lúc tiệc tùng vui vẻ,thuộc hạ thân tín có kẻ mạnh dạn hỏi:
Thưa đại nhân! như tiện hạ thấy thì người như đại nhân dưới một người trên vạn người,công danh hiểm hách môt tay giúp Tề bình trị thiên hạ,được chúa công ban thưởng gả công chúa mà ngài từ chối đã là một điều không tưởng,con gái xinh đẹp ê hề cả nước ngài cũng không để mắt mà tuyển làm hầu thiếp lại là điều khó hiểu,hơn nữa xin đại nhân bỏ lỗi thì tiện hạ nhận thấy phu nhân vợ ngài cũng không sắc nước hương trời chi lắm mà sao nói lời nào ngài không quên lời đó,đã thế thỉnh thoảng lại mang ra dạy bảo lại đám thuộc hạ.Chẳng hay đó có phải là do kế sách trị gia của ngài hay phu nhân có điểm gì tinh tế,đáng để học hỏi xin đại nhân lúc mọi người tề tụ vui vẻ chỉ giáo cho vài lời.
Quản Trọng nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống,có lẽ hơi quá chén nên lời nói không câu nệ,đầy vẻ phóng túng:
Nào có kế sách trị gia gì đâu! Chẳng qua là như thế này,ta và vợ ta ăn ở với nhau từ khi còn xanh tóc,nghèo khó,tuy không xinh đẹp nhưng sở dĩ lúc nào ta cũng kính nể,yêu thương là vì bao giờ bà ấy cũng coi ta như một người bạn đời đúng nghĩa!Ta nói đúng bả nghe,nói sai bả không nghe,nói tầm bậy khó nghe bả không thèm cãi bỏ đi chỗ khác! Những gì ta viết ra lời văn,ý thơ dẫu có hay dở gì bả cũng không bao giờ dè bỉu là rác rưởi hay thứ chả đáng một xu vứt đi!Ta nếu có lỡ lời hay thỉnh thoảng quá chén mà cư xử lỗ mãng nhất thời bả cũng không vì thế mà bỏ đi,lôi ra tòa li dị,chia tài sản!Trong đời sống vợ chồng bả không bao giờ ganh tị nhỏ nhen với ai,trước mặt bất cứ người nào không bao giờ bả nói những lời khó nghe làm ta xấu hổ!Khi ta vui bả vui vẻ chia vui với,khi ta buồn nếu không thể cùng chia bả lẳng lặng bỏ đi chỗ khác... chơi!Nói túm lại là bả lúc nào cũng chỉ muốn làm bà vợ đúng nghĩa chứ không bao giờ dù vô tình hay cố ý muốn làm... bà nội của ta cả! Hỏi một người vợ như thế ta còn màng gì đến ai,dẫu đó là công chúa hay bất cứ mỹ nhân nào trong thiên hạ? Đám nhà ngươi ai có một người vợ như thế hay gần giống như thế đừng có bắt chước theo những hạng hạ tiện thường tình mà thấy trăng quên đèn,thấy quần jean quên áo bà ba mà hỏng! Đừng có vì xấu đẹp bề ngoài mà hời hợt chuyện vợ chồng,sau này cuộc đời khốn nạn lúc đó vỗ ngực than trời cũng là... mậu thầu,mậu dĩ quá muộn rồi đó!
Đàn bà được trời phú cho một trí nhớ rất tốt kể cả những chuyện rất là... đâu đâu! thường thì cái gì tốt cho người này lại gây khó khăn cho người khác! Bởi thế trí nhớ tốt của mấy bà vợ làm cho các ông chồng... nhức đầu! Bạn tôi là một chàng khá hiền lành,đẹp trai chỉ có cái tật hơi bị... nói nhiều! Bữa kia ngồi tâm sự:
Mày biết không,đàn bà họ nhớ dai kinh khủng! Có nhiều chuyện xa lắc xa lơ mình quên hẳn đến độ có ai nhắc lại cũng không tin là sự thật!Tao như mày biết mồm miệng có ba hoa chút đỉnh nhưng thương vợ,thương con hết lòng,thỉnh thoảng cũng bị"tai bay vạ gió"vì thần khẩu hại xác phàm thế nhưng chẳng có gì là trầm trọng. Đêm qua đang mơ mơ màng màng bỗng bà nội quay sang khều khều nói:
Dạo này sao thấy ông bỗng dưng thay đổi ít nói chuyện với vợ con ghê nha,chắc là những lời ngon ngọt dành cho mấy con mẹ nào rồi phải không?
Bậy! làm gì có chuyện đó em,thôi ngủ đi mai còn phải dậy sớm đi làm!
Ngủ gì mà ngủ! Ông còn nhớ hồi mới quen ông nói yêu tui ngọt sớt không?
Trời! làm gì có chuyện đó,anh là người luôn luôn thực tế và thực dụng cùng thực hành,trong yêu đương có gì nói bằng tay chứ đâu nói bằng mồm bao giờ!
Thiệt mà!Vậy là ông quên rồi,chẳng những nói yêu tui mà ông còn... quỳ xuống nữa!
Trời! gì mà cải lương dữ vậy!anh đâu đến nỗi màu mè cỡ đó!
Màu mè,cải lương hay không thì ông tự biết nhưng bữa đó vì chiều trời mưa cái quần ông dính bùn tèm lem phải cởi ra mang xả nước bằng tay rồi lấy máy sấy tóc sấy mãi mới khô đó!
Mày thấy không,chuyện xưa bả nhớ tới từng chi tiết nhắc lại, vậy mà tao quên hẳn đến độ không thể tin cũng không thể ngờ mình lại đã từng"cải lương hồ quảng"dữ như vậy!May mà"lần đầu là lần cuối"hơn nữa chỉ với bà nội nhà chứ mà với ai khác chắc giờ này tao không còn ngồi đây với mày!
Kính thưa những bà vợ kiêm bà nội quý mến! Những góp ý ở đây chẳng qua chỉ là những lời"thành tâm và thành khẩn" với chủ ý là chẳng may có góp ý nào lỡ làm"động tâm gây chạnh lòng" thì kính mong ai đó"từ bi bất ngờ"điều chỉnh chút nào chúng tui những ông chồng... đội ơn chút đó mãi mãi và... "trọn đời,trọn kiếp!".
Vợ chồng là điều gặp duyên gánh nợ
Khi duyên không còn nợ cũng tàn theo
Đừng viễn tưởng mình của nhau mãi mãi
Sẽ đến một ngày tình cũng nhăn nheo
Như áo xưa bỗng chợt nhìn hóa cũ
Theo thời gian mọi thứ sẽ bể dâu
Những đẹp đẽ của một thời yêu dấu
Nhớ thương như áo xưa ấy đã nhầu
Vạn vật vô thường có đó mất đó
Tình yêu cũng thế chợt đến chợt đi
Đừng mơ tưởng về những điều không thật
Tất cả chỉ là từ tham sân si
Mai kia mốt nọ lìa đời
Nhớ nhau khe khẽ mỉm cười thế thôi.
hoàng bạch thước
(Cabramatta 2017)
Với những bà vợ thì lại là hoàn toàn khác!Đừng tưởng bở hay nằm mơ là có chuyện bàn bạc,thảo luận này nọ đâu đấy,muốn nói gì liên quan đến mấy bà thì không chỉ ít nhất phải uốn lưỡi đến hơn... bẩy lần mà còn phải... uốn lưng khum người, tay chống hai bên,quỳ xuống,thành khẩn xin... góp ý! Vợ cho góp ý thì mới được nhỏ nhẹ,từ tốn nói còn không dù vì bất cứ lý do gì chẳng hạn như:Đang không vui,không thích nghe,đang bận coi phim tập,đang...karaoke, thì phải vui vẻ đằng sau quay... đi chỗ khác chơi! Luôn luôn nhớ nằm lòng rằng:
Vợ là người dạy dỗ ta
Cho ta ăn uống như là má nuôi
Thế nên muốn nói vài lời
Thì phải thưa thốt không thôi... hỗn hào!
Những góp ý đây đều đã được mấy bả họp lại thảo luận,thêm chỗ này,bớt chỗ kia cẩn thận trước khi cho phép... quảng bá rộng rãi! Dĩ nhiên làm người ai đều cũng"nhân vô thập toàn" mấy bà vợ cũng vậy do đó thỉnh thoảng chỗ nào trong bài góp ý này đọc có vẻ hơi bị... loạn bàn! thì phải hiểu đó là sơ ý của mấy bả trong khi kiểm duyệt!
Đã làm vợ là...ngon lành rồi! Thành thử ở đây không có chuyện xếp hạng từ dở ít tới dở nhiều như khi loạn bàn về... Mấy ông chồng!So sánh giữa hai đại danh từ vợ và chồng chúng ta đều thấy rằng:Chữ"chồng" là vần bình hay bằng đọc lên ít nhiều gì cũng cảm nhận... bình yên,bằng phẳng! Chữ"vợ" vần trắc nghe như có vẻ hơi bị... trắc trở! đọc lên sao nghèn nghẹn giông giống như là... nợ nần,sợ hãi! Không biết do vô tình hay cố ý cha Đắc Lộ người làm ra chữ Việt lại chọn hai đại danh từ này đặt cho người đàn ông và đàn bà khi về chung sống với nhau!Mà hễ cái gì liên quan tới"chồng" đều như có vẻ... xuống nước,xin thua...chồng tiền trước cho yên chuyện!
Còn liên quan tới"vợ" thì luôn luôn như:
Lệnh ông không bằng cồng bà
Chữ vợ âm đọc như là... thiên lôi
Khi cho đứng lúc bắt ngồi
Bà đã bảo thế ông thời... thế thôi!
Mà quả là thiên lôi thật!Có chuyện xưa kể rằng bà vợ của một ông đồ sau cuộc cãi vã dai dẳng,bất phân thắng bại bèn nói như thế này:
_ Ối! mấy ông tưởng mình ngon lắm hả,không có đàn bà tụi tui còn lâu mới có mấy ông,gì thì gì cũng từ đàn bà...chui ra chứ có phải được ngon lành như Tôn Ngộ Không chui ra từ trứng đá đâu!
Bà nói như thế... chính xác,không sai! Ông đồ nhỏ nhẹ:"Tuy nhiên còn thiếu,chưa hoàn toàn đủ!Tui nghe Lão Tử nói như thế này:
Ai cũng cho cái đẹp là đẹp, do đó mà phát sinh ra quan niệm về cái xấu, ai cũng cho điều thiện là thiện, do đó mà phát sinh ra ý tưởng về cái ác.
Là vì “có” và “không” sinh lẫn nhau, dễ và khó tạo nên lẫn nhau, ngắn và dài làm rõ lẫn nhau, cao và thấp dựa vào nhau, âm và thanh hòa lẫn nhau, trước và sau theo nhau,thế nên có đuổi mới có chạy,có chui vô mới có...chui ra!"
Ông đồ chỉ nói về sinh sự,sự sinh"có chui vô mới có...chui ra!" chứ không nói rõ là cái gì chui vô,cái gì chui ra cả!Mấy ông đồ xưa thường thâm thúy,nói lấp la lấp lửng ai muốn hiểu sao thì hiểu mà ví dù hiểu tầm bậy,tầm bạ cũng không sao! Biết đâu hên xui,tầm bậy,tầm bạ lại trúng ý ông đồ chăng?
Đàn ông"can đảm"hay"lầm lỡ" làm chồng từ xưa tới tận bây giờ đều có một"nhầm tưởng" tai hại rằng:Cứ nghĩ mình là số một,nhân vật chính không thể thiếu của gia đình nên cho rằng danh từ chung"bà nội trợ"có nghĩa là một người đàn bà mang danh nghĩa vợ,trợ giúp mình mọi chuyện trong nhà cho mình an tâm nhào ra cuộc đời đầy dẫy dối gian,lọc lừa để kiếm tiền! Nội là trong nhà,trợ là trợ giúp mà!Suy nghĩ như thế hoàn toàn đúng cho hai chữ"nội trợ"nhưng ở đây đâu phải là hai chữ"nội trợ"không đâu! Mà là ba chữ"bà nội trợ"! Đâu có ai gọi là:cô nội trợ hay chị nội trợ hoặc thím nội trợ!Mà tất cả ai ai cũng gọi là"bà nội trợ"cả!Như thế phải hiểu cho đứng đắn và chính xác ý nghĩa của ba chữ"bà nội trợ"là:Trợ giúp bằng mọi cách để người vợ trở thành"bà nội"càng sớm càng tốt! Trợ.... bà nội mà!(Cũng như nhậu nhẹt trợ nghĩa là nhậu xỉn quá có người đưa về nhà,cạo gió.Cờ bạc trợ thua quá có người cầm đồ dùm hay cho vay nóng,,, chơi tiếp!).
Mấy"bà nội"này mười bà đủ mười đều muốn "con cháu" trong nhà phải biết tự thay đổi sao cho hợp ý mình!Ngay cả những cô gái mới chỉ đi tìm một anh chàng nào đó để mình được làm bà nội cũng...y chang! Thỉnh thoảng coi trên you tube chương trình Bạn muốn hẹn hò,khi được hỏi muốn"con cháu tương lai" của mình như thế nào,các "bà nội trẻ"này...ra giá:nào là phải không hút thuốc,không rượu chè,không cờ bạc,không... bụng bự,không... hói đầu,không hô,không để móng tay dài! không gia trưởng,không ngáy(góp ý thêm ở đây là không được... thả bom!khi chưa cho phép)phải biết yêu thương bà nội hết lòng! Trời ơi! yêu thương nào có phải đến từ lý trí của khối óc đâu mà biết suy đi,tính lại phải như thế này hay phải như thế kia! mà ví dầu yêu thương có đến từ lý trí đi chăng nữa thì yêu thương đó sớm muộn gì cũng gây... chấn thương trầm trọng vì đó là một loại "yêu thương hàng nhái" của tính toán hơn thiệt,lọc lừa!
Tình yêu luôn luôn đến từ con tim,nó giống như một dòng sông êm đềm chẩy gặp chỗ thẳng thắn thì cứ thế xuôi dòng,gặp nơi cong queo thì uốn lượn theo bờ,tự nó không thể chẩy xuôi dòng ở những nơi cong queo cũng như không thể uốn lượn ở những nơi phải chẩy xuôi dòng!Làm sao để tìm được một bà nội"hiểu biết và can đảm" ngộ ra rằng: Đừng bắt ai đó phải như thế này hay như thế kia để yêu thương cho vừa ý mình mà hãy làm gì đó để ai kia tự nguyện suốt đời yêu thương mình hết lòng,hết dạ! Phải chăng đây là một tìm kiếm vô vọng của những kẻ mò trăng đáy nước,tìm sao trong mơ?
Hãy để cho anh yêu em thoải mái
Đừng bắt anh không thoải mái yêu em
Em thấy đó dù thế nào chăng nữa
Yêu em là chuyện không hề dám quên
Như cánh chim bay trăm phương ngàn hướng
Mổ con sâu hay hạt thóc nơi nào
Khi hoàng hôn cũng biết đường vội vã
Tìm về nơi tổ ấm để bay vào
Như sáng chiều ở hai đầu cách trở
Nhưng mãi vẫn là gì đó của nhau
Bởi không sáng chiều sẽ là vô nghĩa
Như ghét yêu xoắn xít đến ngàn sau
Hạnh phúc không phải là yêu nhiều người
Cũng không phải là được yêu quá trời
Mà là hai người yêu qua yêu lại
Giống như anh đang chỉ yêu em thôi.
Ăn ở với nhau gần cả đời người chắc con cháu trong nhà đã"ngộ" ra được một điều là "bà nội" giống y chang mấy bố đang lãnh đạo trong nước!Nghĩa là một đằng trị nước như thế nào thì đằng kia trị nhà như thế ấy! Lãnh đạo cộng sản Việt Nam bằng cách này hay cách khác làm cho dân chúng cả nước lúc nào cũng phải lo lắng đủ thứ chuyện từ những chuyện phải bắt buộc lo lắng trong nhà như kiếm tiền cho sinh hoạt gia đình đến những chuyện ngoài ngõ như lụt lội,thực phẩm có hóa chất,lãnh hải bị tàu lạ xâm phạm,giựt dọc,an ninh chỗ ở,giá hàng tiêu dùng tăng trưởng phi mã vân vân và vân vân!Lo lắng quá xá,quà xa như thế dân chúng sẽ chẳng còn đầu óc đâu để mà tìm hiểu,thắc mắc những chuyện khác như tham nhũng,nhóm lợi ích này xâu xé chỗ kia,lũ bè phái nọ ăn chia chỗ khác!Mấy bà nội trị gia cũng y chang! lúc nào cũng làm cho con cháu phải nhức đầu,nhức óc vì những chuyện đâu đâu,trời ơi đất hỡi!Nào là giúp người ngoài,không giúp gì người trong nhà,lăng nhăng con này,bà kia bằng chứng rành rành trong những bài viết!(Mà ví dầu có tí toáy với... mụ nào đi chăng nữa thì dại dột chi viết ra rồi đăng lên Facebook để... lạy ông tui ở bụi này!)Không thương bà nội,thương con mà chỉ tính chuyện đi thương... bà hàng xóm hay cô trên Facebook!Coi như thay vì bù lu bù loa khi chuyện đã rồi(mà làm gì có chuyện gì đã rồi trời!) Mấy bà nội làm một vài bước nhẩy vọt về phía trước... chặn đầu cho chắc cú,thêm nữa làm cho con cháu nhức đầu kinh niên như thế thì sẽ chẳng còn đầu óc đâu mà suy nghĩ đến chuyện tán tỉnh,ong bướm ai! Nếu như vô tình chuyện lăng nhăng đó năm may,mười họa.... có thiệt trên cõi trần gian đầy dẫy hư ảo,vô thường này!
Có chăng phải làm con cháu hay được là bà nội tất cả đều do số mạng sẵn?Xin kể hầu đàn "con cháu hẩm hiu"câu chuyện như thế này:
Cuối tuần vừa rồi,cùng vài người bạn thân ngồi sau sân nhà,nhâm nhi... chén trà,nói cười nhỏ nhỏ... gọi là, để tránh... phiền hà,có thể đến từ... mấy bà!Có người đặt ra câu hỏi là nên tin hay không chuyện thiên mạng thì một anh bạn xin phép được trả lời bằng câu
chuyện có thật đời mình như sau:
Năm tao khoảng mười sáu mười bẩy gì đó,bữa kia mẹ tao dắt đi hầu đồng. Để được gặp cậu đồng không dễ đâu nha,phải lấy số chờ cả mấy tiếng mới đến lượt, nhiều khi đông quá người chờ ngồi dài dài từ chính điện ra đến tận ngoài sân!Bữa đó tao còn nhớ như in hai mẹ con tao ngồi trước mặt cậu đồng trẻ măng mặt trét đầy phấn son,mắt lúng la,lúng liếng,khi cười bên phải,lúc nhăn mặt bên trái. Đặt hoa quả lễ tạ cộng thêm phong bì tiền mặt xong, mẹ tao nhờ cậu xem đường tình duyên tao sau này tốt xấu thế nào,lấy vợ sinh con đẻ cái ra sao? Cậu nhắm mắt,đầu quay vòng vòng,thở phì phì một hồi,rồi lấy giấy bút viết cái gì đó bỏ vào phong bì niêm lại cẩn thận,đưa cho mẹ tao dặn bao giờ tao lấy vợ mới được mở ra coi nếu mở ra trước sẽ mất linh,thánh giận có thể vật chết!Sau đó khá lâu khoảng trên dưới chục năm tao"xuất gia tòng thê"!Vợ tao tên là Trần thị kim Ngư,bạn học từ thời còn bé,ở cùng xóm,về thăm nhà vài lần hai đứa đi chơi,chịu đèn nhau lúc nào không hay. Hôm đám cưới,mẹ tao chợt nhớ cái phong bì mười năm về trước vẫn còn giữ kỹ bèn lấy ra mở xem thì trong đó tờ giấy đã úa vàng viết vỏn vẹn thế này:
Số này kết họ kết hàng
Nên duyên cầm sắt với nàng kim ngưu.
Vậy là trật lất rồi!Vợ mày tên Kim Ngư tức cá vàng chứ đâu phải kim ngưu là bò vàng! Thế thì chỉ đúng tám phần mười thôi sao gọi là thiên định hay tiền định được!
Tụi mày đừng nôn,cứ thoải mái lai rai đi, chuyện chưa hết,lúc đầu tao cũng nghĩ như vậy,đoán già,đoán non là có thể thánh nói kim ngư nhưng xác phàm của cậu đồng lãng tai nghe thành kim ngưu chăng?
Vài năm sau,đủ hạn thường trú,vợ tao làm đơn xin vào quốc tịch Úc khi lục giấy tờ mang từ Việt Nam sang để bổ túc hồ sơ có mấy tấm hình rơi ra tao nhặt lên trong đó có vài tấm vợ tao mặc đồ công an đang đứng giữa ngã tư chỉ đường cho xe cộ! Hỏi thì vợ tao nói là năm hai mươi có vào ngành công an,được điều về làm cảnh sát giao thông ở Sài Gòn,sau đó thấy mệt và nguy hiểm quá vì đứng chỉ đường cả ngày,giữa đường xe cộ ào ào nên làm đơn xin ra khỏi ngành,mang mấy tấm hình này theo để làm kỷ niệm.
Chuyện này có liên quan gì tới vợ mày là do thiên định sắp đặt đâu?
Thế tụi mày không biết ở trong nước người dân gọi cảnh sát giao thông là... bò vàng à!
Trong lịch sử Trung Hoa có một bà vợ không bao giờ cho mình là bà nội của chồng,chính vì thế dù "vừa xấu,vừa lùn"nhưng luôn luôn được chồng yêu thương,kính nể,nói lời nào đều được nghe theo hết mực,đó là vợ của tể tướng nước Tề thời Xuân Thu.Quản Trọng.
Quản Trọng là một chính trị gia, nhà quân sự và nhà tư tưởng Trung Quốc thời Xuân Thu (685 TCN). Tên ban đầu của ông là Di Ngô,Trọng là tên hiệu. Được Bảo Thúc Nha tiến cử, Tề Hoàn Công phong ông làm Tể tướng năm 685 TCN. Ông nổi tiếng với "chiến lược không đánh mà thắng". Bữa nọ,ăn mừng thượng thọ trong lúc tiệc tùng vui vẻ,thuộc hạ thân tín có kẻ mạnh dạn hỏi:
Thưa đại nhân! như tiện hạ thấy thì người như đại nhân dưới một người trên vạn người,công danh hiểm hách môt tay giúp Tề bình trị thiên hạ,được chúa công ban thưởng gả công chúa mà ngài từ chối đã là một điều không tưởng,con gái xinh đẹp ê hề cả nước ngài cũng không để mắt mà tuyển làm hầu thiếp lại là điều khó hiểu,hơn nữa xin đại nhân bỏ lỗi thì tiện hạ nhận thấy phu nhân vợ ngài cũng không sắc nước hương trời chi lắm mà sao nói lời nào ngài không quên lời đó,đã thế thỉnh thoảng lại mang ra dạy bảo lại đám thuộc hạ.Chẳng hay đó có phải là do kế sách trị gia của ngài hay phu nhân có điểm gì tinh tế,đáng để học hỏi xin đại nhân lúc mọi người tề tụ vui vẻ chỉ giáo cho vài lời.
Quản Trọng nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống,có lẽ hơi quá chén nên lời nói không câu nệ,đầy vẻ phóng túng:
Nào có kế sách trị gia gì đâu! Chẳng qua là như thế này,ta và vợ ta ăn ở với nhau từ khi còn xanh tóc,nghèo khó,tuy không xinh đẹp nhưng sở dĩ lúc nào ta cũng kính nể,yêu thương là vì bao giờ bà ấy cũng coi ta như một người bạn đời đúng nghĩa!Ta nói đúng bả nghe,nói sai bả không nghe,nói tầm bậy khó nghe bả không thèm cãi bỏ đi chỗ khác! Những gì ta viết ra lời văn,ý thơ dẫu có hay dở gì bả cũng không bao giờ dè bỉu là rác rưởi hay thứ chả đáng một xu vứt đi!Ta nếu có lỡ lời hay thỉnh thoảng quá chén mà cư xử lỗ mãng nhất thời bả cũng không vì thế mà bỏ đi,lôi ra tòa li dị,chia tài sản!Trong đời sống vợ chồng bả không bao giờ ganh tị nhỏ nhen với ai,trước mặt bất cứ người nào không bao giờ bả nói những lời khó nghe làm ta xấu hổ!Khi ta vui bả vui vẻ chia vui với,khi ta buồn nếu không thể cùng chia bả lẳng lặng bỏ đi chỗ khác... chơi!Nói túm lại là bả lúc nào cũng chỉ muốn làm bà vợ đúng nghĩa chứ không bao giờ dù vô tình hay cố ý muốn làm... bà nội của ta cả! Hỏi một người vợ như thế ta còn màng gì đến ai,dẫu đó là công chúa hay bất cứ mỹ nhân nào trong thiên hạ? Đám nhà ngươi ai có một người vợ như thế hay gần giống như thế đừng có bắt chước theo những hạng hạ tiện thường tình mà thấy trăng quên đèn,thấy quần jean quên áo bà ba mà hỏng! Đừng có vì xấu đẹp bề ngoài mà hời hợt chuyện vợ chồng,sau này cuộc đời khốn nạn lúc đó vỗ ngực than trời cũng là... mậu thầu,mậu dĩ quá muộn rồi đó!
Đàn bà được trời phú cho một trí nhớ rất tốt kể cả những chuyện rất là... đâu đâu! thường thì cái gì tốt cho người này lại gây khó khăn cho người khác! Bởi thế trí nhớ tốt của mấy bà vợ làm cho các ông chồng... nhức đầu! Bạn tôi là một chàng khá hiền lành,đẹp trai chỉ có cái tật hơi bị... nói nhiều! Bữa kia ngồi tâm sự:
Mày biết không,đàn bà họ nhớ dai kinh khủng! Có nhiều chuyện xa lắc xa lơ mình quên hẳn đến độ có ai nhắc lại cũng không tin là sự thật!Tao như mày biết mồm miệng có ba hoa chút đỉnh nhưng thương vợ,thương con hết lòng,thỉnh thoảng cũng bị"tai bay vạ gió"vì thần khẩu hại xác phàm thế nhưng chẳng có gì là trầm trọng. Đêm qua đang mơ mơ màng màng bỗng bà nội quay sang khều khều nói:
Dạo này sao thấy ông bỗng dưng thay đổi ít nói chuyện với vợ con ghê nha,chắc là những lời ngon ngọt dành cho mấy con mẹ nào rồi phải không?
Bậy! làm gì có chuyện đó em,thôi ngủ đi mai còn phải dậy sớm đi làm!
Ngủ gì mà ngủ! Ông còn nhớ hồi mới quen ông nói yêu tui ngọt sớt không?
Trời! làm gì có chuyện đó,anh là người luôn luôn thực tế và thực dụng cùng thực hành,trong yêu đương có gì nói bằng tay chứ đâu nói bằng mồm bao giờ!
Thiệt mà!Vậy là ông quên rồi,chẳng những nói yêu tui mà ông còn... quỳ xuống nữa!
Trời! gì mà cải lương dữ vậy!anh đâu đến nỗi màu mè cỡ đó!
Màu mè,cải lương hay không thì ông tự biết nhưng bữa đó vì chiều trời mưa cái quần ông dính bùn tèm lem phải cởi ra mang xả nước bằng tay rồi lấy máy sấy tóc sấy mãi mới khô đó!
Mày thấy không,chuyện xưa bả nhớ tới từng chi tiết nhắc lại, vậy mà tao quên hẳn đến độ không thể tin cũng không thể ngờ mình lại đã từng"cải lương hồ quảng"dữ như vậy!May mà"lần đầu là lần cuối"hơn nữa chỉ với bà nội nhà chứ mà với ai khác chắc giờ này tao không còn ngồi đây với mày!
Kính thưa những bà vợ kiêm bà nội quý mến! Những góp ý ở đây chẳng qua chỉ là những lời"thành tâm và thành khẩn" với chủ ý là chẳng may có góp ý nào lỡ làm"động tâm gây chạnh lòng" thì kính mong ai đó"từ bi bất ngờ"điều chỉnh chút nào chúng tui những ông chồng... đội ơn chút đó mãi mãi và... "trọn đời,trọn kiếp!".
Vợ chồng là điều gặp duyên gánh nợ
Khi duyên không còn nợ cũng tàn theo
Đừng viễn tưởng mình của nhau mãi mãi
Sẽ đến một ngày tình cũng nhăn nheo
Như áo xưa bỗng chợt nhìn hóa cũ
Theo thời gian mọi thứ sẽ bể dâu
Những đẹp đẽ của một thời yêu dấu
Nhớ thương như áo xưa ấy đã nhầu
Vạn vật vô thường có đó mất đó
Tình yêu cũng thế chợt đến chợt đi
Đừng mơ tưởng về những điều không thật
Tất cả chỉ là từ tham sân si
Mai kia mốt nọ lìa đời
Nhớ nhau khe khẽ mỉm cười thế thôi.
hoàng bạch thước
(Cabramatta 2017)
hoàng bạch thước- Tổng số bài gửi : 289
Join date : 11/11/2012
Similar topics
» Những công dụng tuyệt vời của nhung hươu đối với sức khỏe
» Những công dụng chính của nhung hươu
» Những cách chọn mua nhưng hươu mà bạn nên biết
» Những bài thuốc tốt cho sức khỏe từ nhung hươu tươi
» Nhung hươu có thể chữa được những bệnh nào?
» Những công dụng chính của nhung hươu
» Những cách chọn mua nhưng hươu mà bạn nên biết
» Những bài thuốc tốt cho sức khỏe từ nhung hươu tươi
» Nhung hươu có thể chữa được những bệnh nào?
Chữ Việt Forum :: BLOGS :: hoàng bạch thước :: Văn
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết