Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (107)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (107)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (107)
Thao Thức Nhớ Em
Đêm nay vắng bóng của người thương
Ngõ trước vườn sau đọng nét buồn
Lui tới, ra vào hằng mấy lượt
Chỉ nghe văng vẳng tiếng rung chuông!
Nầy! Hi hi…chồng “oác” kinh khủng
Đó! Em nhớ quá mình ơi
Kia! Ngủ ngon nhé hỡi chồng
Nọ! Vần ấy em bị bí rồi…..
Tất cả ngọt ngào nũng nịu yêu
Để giờ lặng lẽ dưới khung chiều
Trầm ngâm, hớp đắng, niềm thơ thẩn
Dào dạt bâng khuâng, lắc ngọn diều
Khúc nhạc dịu dàng của ái ân
Phả vào sóng nước gợn lăn tăn
Thuyền duyên chầm chậm bơi trên ấy
Êm ả lâng lâng điệp khúc đàn!
Nếu chẳng gặp nàng ta sẽ sao
Có màu thu quạnh, gió từ đâu
Kéo về lảy lá vàng rơi rụng
Lữ khách dừng chân chạnh nhuốm sầu?
Có đêm thao thức ngắm mây mờ
Hốt bóng rụng tàn dệt ý thơ
Để nghẹn, dể hờn và để hận…
Cái thời lửa dậy cháy niềm mơ?
Em đã tặng anh một chữ tình
Giúp làm sống lại một niềm tin
Dầu mưa tầm tã hay giông bão…
Gốc rễ là đây, sẽ tượng hình…
Nguyễn Thành Sáng
DÃ NGOẠI VƯƠNG SẦU
Đêm nay cắm trại chốn rừng sâu
Sơn dã hoang vu, ánh nguyệt sầu
Nhìn cảnh nhớ người yêu xứ ấy
Có hoài ngóng đợi, nghĩ về nhau?
Rỉ rả côn trùng điệu vấn vương
Xa lòng cách bóng biệt đôi đường
Ngậm ngùi da diết tim đau nhói
Khẻ gọi tên anh xao xuyến thương
Hạt sương khuya lạnh nhểu vai gầy
Chợt thoáng u hoài sợi đắng cay
Ngẫm nghĩ duyên phần đời nghịch cảnh
Đậm đà sâu lắng, rẽ đường hai?
Vẽ vời tạo hóa cõi trần gian
Yêu hận biệt ly nỗi khổ mang
Hoa rộ đến tàn rơi rụng vỡ
Trần tình thử thách luống gian nan…..
Tam Muội
Thao Thức Nhớ Em
Đêm nay vắng bóng của người thương
Ngõ trước vườn sau đọng nét buồn
Lui tới, ra vào hằng mấy lượt
Chỉ nghe văng vẳng tiếng rung chuông!
Nầy! Hi hi…chồng “oác” kinh khủng
Đó! Em nhớ quá mình ơi
Kia! Ngủ ngon nhé hỡi chồng
Nọ! Vần ấy em bị bí rồi…..
Tất cả ngọt ngào nũng nịu yêu
Để giờ lặng lẽ dưới khung chiều
Trầm ngâm, hớp đắng, niềm thơ thẩn
Dào dạt bâng khuâng, lắc ngọn diều
Khúc nhạc dịu dàng của ái ân
Phả vào sóng nước gợn lăn tăn
Thuyền duyên chầm chậm bơi trên ấy
Êm ả lâng lâng điệp khúc đàn!
Nếu chẳng gặp nàng ta sẽ sao
Có màu thu quạnh, gió từ đâu
Kéo về lảy lá vàng rơi rụng
Lữ khách dừng chân chạnh nhuốm sầu?
Có đêm thao thức ngắm mây mờ
Hốt bóng rụng tàn dệt ý thơ
Để nghẹn, dể hờn và để hận…
Cái thời lửa dậy cháy niềm mơ?
Em đã tặng anh một chữ tình
Giúp làm sống lại một niềm tin
Dầu mưa tầm tã hay giông bão…
Gốc rễ là đây, sẽ tượng hình…
Nguyễn Thành Sáng
DÃ NGOẠI VƯƠNG SẦU
Đêm nay cắm trại chốn rừng sâu
Sơn dã hoang vu, ánh nguyệt sầu
Nhìn cảnh nhớ người yêu xứ ấy
Có hoài ngóng đợi, nghĩ về nhau?
Rỉ rả côn trùng điệu vấn vương
Xa lòng cách bóng biệt đôi đường
Ngậm ngùi da diết tim đau nhói
Khẻ gọi tên anh xao xuyến thương
Hạt sương khuya lạnh nhểu vai gầy
Chợt thoáng u hoài sợi đắng cay
Ngẫm nghĩ duyên phần đời nghịch cảnh
Đậm đà sâu lắng, rẽ đường hai?
Vẽ vời tạo hóa cõi trần gian
Yêu hận biệt ly nỗi khổ mang
Hoa rộ đến tàn rơi rụng vỡ
Trần tình thử thách luống gian nan…..
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (352)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (368)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (384)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (399)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (415)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (368)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (384)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (399)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (415)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết