Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (332)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (332)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (332)
NỖI LÒNG KẺ DƯỚI GẦM CẦU
Từng cơn gió đẩy đông về đấy nhé
Người chăn bông, lại kẻ nhẹ rên thầm
Buốt tê từng sớ thịt siết hờn căm
Oán cảnh sống cơ bần sao kể hết!
Hương hoa đời nào đâu từng được biết
Chỉ vạn sầu da diết phủ trăng òa
Đêm gầm cầu co quắp quấn làn da
Ngày thắt thẻo bươn xa vì đói quá
Bao ấm êm, ngọt ngào chưa tấp ghé
Lại đưa ngàn quạnh quẽ cuốn trời đông
Vươn sức tàn kéo lại đóm quầng không
Mảnh rời rã trôi dòng mang đậy đắp!
Ôi! Hẩm hiu, bã buồn ray rứt lắm
Đóa hồng nhung rụng vỡ bởi tại vì
Một lỡ lầm vụng dại chẳng màng chi
Bỏ hoang phế đường đi xây mộng đó
Nay hết rồi chuỗi ngày treo cánh gió
Dưới mưa sa giọt nhỏ cuốn tan nhanh
Ôm nỗi nghẹn, thống hờn trùm giá lạnh
Thả trái sầu canh cánh vọng thời qua!
Nguyễn Thành Sáng
Còn Đâu Vóc Dáng Thuở Nào
Trời sa mạc trưa hè oi bức
Cây úa vàng đất nứt cỏ khô
Ánh dương rực chiếu loã lồ
Gió luồn bão cát núi phô lớp tầng
Cảm bà cụ bần thần góc xó
Dưới gầm cầu dãi gió dầm sương
Mưu sinh lê bước khắp đường
Bôn ba lẫy bẫy trơ xương lưng còng
Thời võng lọng quần hồng áo lụa
Mỗi gót hài tợ chúa, nữ hoàng
Chẳng màng suy nghĩ lo toan
Vũ trăng đối ẩm phụng loan miệt mài
Vướng nghịch cảnh rạc rài lưu lạc
Đời dập vùi vóc hạc thuở nao
Từng say lãng tử chênh chao
Sầu luỵ anh hào, nghiêng ngả quân vương
Nay lấm tấm pha sương tuyết phủ
Ảnh lu mờ liễu rũ nhá nhem
Tay nâng chiếc gậy cũ mềm
Lần mò dò bước như đêm giữa ngày
Hồng nhan bạc đoạ đày khất thực
Đẩy dáng hường xuống vực thẳm sâu
Thều thào ngửa nón cuối đầu
Bi ai thảm thiết, xin nhau chút tiền
Bầu nắng gắt bỗng nhiên đổ lệ
Cám cảnh sầu dâu bể trầm luân
Hoá công rớt giọt xuống trần
Khoả khuây nhân thế nhạt dần khổ đau.
Tam Muội
NỖI LÒNG KẺ DƯỚI GẦM CẦU
Từng cơn gió đẩy đông về đấy nhé
Người chăn bông, lại kẻ nhẹ rên thầm
Buốt tê từng sớ thịt siết hờn căm
Oán cảnh sống cơ bần sao kể hết!
Hương hoa đời nào đâu từng được biết
Chỉ vạn sầu da diết phủ trăng òa
Đêm gầm cầu co quắp quấn làn da
Ngày thắt thẻo bươn xa vì đói quá
Bao ấm êm, ngọt ngào chưa tấp ghé
Lại đưa ngàn quạnh quẽ cuốn trời đông
Vươn sức tàn kéo lại đóm quầng không
Mảnh rời rã trôi dòng mang đậy đắp!
Ôi! Hẩm hiu, bã buồn ray rứt lắm
Đóa hồng nhung rụng vỡ bởi tại vì
Một lỡ lầm vụng dại chẳng màng chi
Bỏ hoang phế đường đi xây mộng đó
Nay hết rồi chuỗi ngày treo cánh gió
Dưới mưa sa giọt nhỏ cuốn tan nhanh
Ôm nỗi nghẹn, thống hờn trùm giá lạnh
Thả trái sầu canh cánh vọng thời qua!
Nguyễn Thành Sáng
Còn Đâu Vóc Dáng Thuở Nào
Trời sa mạc trưa hè oi bức
Cây úa vàng đất nứt cỏ khô
Ánh dương rực chiếu loã lồ
Gió luồn bão cát núi phô lớp tầng
Cảm bà cụ bần thần góc xó
Dưới gầm cầu dãi gió dầm sương
Mưu sinh lê bước khắp đường
Bôn ba lẫy bẫy trơ xương lưng còng
Thời võng lọng quần hồng áo lụa
Mỗi gót hài tợ chúa, nữ hoàng
Chẳng màng suy nghĩ lo toan
Vũ trăng đối ẩm phụng loan miệt mài
Vướng nghịch cảnh rạc rài lưu lạc
Đời dập vùi vóc hạc thuở nao
Từng say lãng tử chênh chao
Sầu luỵ anh hào, nghiêng ngả quân vương
Nay lấm tấm pha sương tuyết phủ
Ảnh lu mờ liễu rũ nhá nhem
Tay nâng chiếc gậy cũ mềm
Lần mò dò bước như đêm giữa ngày
Hồng nhan bạc đoạ đày khất thực
Đẩy dáng hường xuống vực thẳm sâu
Thều thào ngửa nón cuối đầu
Bi ai thảm thiết, xin nhau chút tiền
Bầu nắng gắt bỗng nhiên đổ lệ
Cám cảnh sầu dâu bể trầm luân
Hoá công rớt giọt xuống trần
Khoả khuây nhân thế nhạt dần khổ đau.
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (18)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết