Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (972)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (972)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (972)
Tình Hoài Vọng
Đêm sương lạnh, lạnh cả bầu tâm sự
Ý sương buồn, buồn cứ mãi theo ta
Có phải chăng thương nhớ bóng hình xa
Để da diết, ngân nga từ sâu thẳm…
Đây vọng nguyệt nhẹ nhàng, êm ả nắm
Đó tửu hồng sưởi ấm giấc vu sơn
Kia ngọt ngào, thắm thiết, nụ trao hôn
Nọ dào dạt ngàn cơn say ngây ngất…
Nhưng tất cả có nào đâu ảnh thật
Chỉ long lanh vằng vặc giữa trời mơ
Là bức tranh thuỷ mạc ẩn vần thơ
Là nhẹ thổi bên bờ du dương mộng
Hỡi tinh tú đỉnh không gian lồng lộng
Hỡi mây chiều khuấy động dạ sầu đau
Cớ vì sao kết chỉ dưới canh thâu
Nguyện son sắt vẹn câu thề vạn kỷ?…
Để lòng ta lửa thâm trầm âm ỉ
Canh cánh hoài, ghì ghị níu con tim
Nhìn dòng sông thấy lơ lửng mảnh thuyền
Ngắm lam khói, gợi niềm đau chua xót
Không vướng nặng thì tại sao vàng vọt
Dưới thu chiều lối ngõ phủ đìu hiu
Không bâng khuâng vương vấn thật là nhiều
Sao tĩnh mịch nghe kêu từ diệu vợi…
Nhưng hỡi ôi! Vậy mà không thể đợi
Không thể gần, thể nói tiếng yêu “Ai”
Chỉ được làm chiếc bóng giữa tầng mây
Trôi chầm chậm tháng ngày theo ngọn gió…
23/2/2019
Nguyễn Thành Sáng
Cuộc Tình Không Đoạn Kết
Chiều sương lạnh bến sông xưa quạnh vắng
Nước lững lờ mây lẳng lặng dòng trôi
Thán chim cuốc từng hồi nghe mặn đắng
Em thẫn thờ dưới rặng liễu đơn côi
Đời ngang trái nên đôi mình dang dở
Để con đò nức nở trước mù giăng
Xa ánh tỏ chị Hằng buông nhung nhớ
Anh đi rồi trăn trở đọng giá băng
Anh có cảm ánh trăng giờ nhợt nhạt
Đám lục bình xuôi giạt giữa lênh đênh
Lối vào mộng bồng bềnh trong bát ngát
Gió đông luồn man mát chuỗi buồn tênh
Chân thất thểu chênh vênh đường qua suối
Chạnh nỗi niềm những buổi đón đưa nhau
Chiếc cầu nhỏ cũng dàu dàu tiếc nuối
Bởi bóng hình rong ruổi khiến lệ đau
Nét nguệch ngoạc bạc màu vì nước mắt
Lời Mẹ Cha ép bắt phải lấy chồng
Phận hiếu nữ dẫu không theo sắp đặt
Nhưng cuộc đời khe khắt mãi cùm gông
Bầu u tịch bỗng giông từ đâu đến
Sấm sét đùn đang nện xuống trần gian
Như giày xéo tâm can bờ hổn hển
Sóng dập dềnh ngọn nến lịm miên man
Đành lỗi hẹn cung đàn im phím lạc
Tiết xuân về sao lác đác vàng rơi
Thuyền năm ấy ra khơi vào biển bạc
Dẫu xót lòng cũng thác đổ tình lơi.
February 24, 2019
Tam Muội
Tình Hoài Vọng
Đêm sương lạnh, lạnh cả bầu tâm sự
Ý sương buồn, buồn cứ mãi theo ta
Có phải chăng thương nhớ bóng hình xa
Để da diết, ngân nga từ sâu thẳm…
Đây vọng nguyệt nhẹ nhàng, êm ả nắm
Đó tửu hồng sưởi ấm giấc vu sơn
Kia ngọt ngào, thắm thiết, nụ trao hôn
Nọ dào dạt ngàn cơn say ngây ngất…
Nhưng tất cả có nào đâu ảnh thật
Chỉ long lanh vằng vặc giữa trời mơ
Là bức tranh thuỷ mạc ẩn vần thơ
Là nhẹ thổi bên bờ du dương mộng
Hỡi tinh tú đỉnh không gian lồng lộng
Hỡi mây chiều khuấy động dạ sầu đau
Cớ vì sao kết chỉ dưới canh thâu
Nguyện son sắt vẹn câu thề vạn kỷ?…
Để lòng ta lửa thâm trầm âm ỉ
Canh cánh hoài, ghì ghị níu con tim
Nhìn dòng sông thấy lơ lửng mảnh thuyền
Ngắm lam khói, gợi niềm đau chua xót
Không vướng nặng thì tại sao vàng vọt
Dưới thu chiều lối ngõ phủ đìu hiu
Không bâng khuâng vương vấn thật là nhiều
Sao tĩnh mịch nghe kêu từ diệu vợi…
Nhưng hỡi ôi! Vậy mà không thể đợi
Không thể gần, thể nói tiếng yêu “Ai”
Chỉ được làm chiếc bóng giữa tầng mây
Trôi chầm chậm tháng ngày theo ngọn gió…
23/2/2019
Nguyễn Thành Sáng
Cuộc Tình Không Đoạn Kết
Chiều sương lạnh bến sông xưa quạnh vắng
Nước lững lờ mây lẳng lặng dòng trôi
Thán chim cuốc từng hồi nghe mặn đắng
Em thẫn thờ dưới rặng liễu đơn côi
Đời ngang trái nên đôi mình dang dở
Để con đò nức nở trước mù giăng
Xa ánh tỏ chị Hằng buông nhung nhớ
Anh đi rồi trăn trở đọng giá băng
Anh có cảm ánh trăng giờ nhợt nhạt
Đám lục bình xuôi giạt giữa lênh đênh
Lối vào mộng bồng bềnh trong bát ngát
Gió đông luồn man mát chuỗi buồn tênh
Chân thất thểu chênh vênh đường qua suối
Chạnh nỗi niềm những buổi đón đưa nhau
Chiếc cầu nhỏ cũng dàu dàu tiếc nuối
Bởi bóng hình rong ruổi khiến lệ đau
Nét nguệch ngoạc bạc màu vì nước mắt
Lời Mẹ Cha ép bắt phải lấy chồng
Phận hiếu nữ dẫu không theo sắp đặt
Nhưng cuộc đời khe khắt mãi cùm gông
Bầu u tịch bỗng giông từ đâu đến
Sấm sét đùn đang nện xuống trần gian
Như giày xéo tâm can bờ hổn hển
Sóng dập dềnh ngọn nến lịm miên man
Đành lỗi hẹn cung đàn im phím lạc
Tiết xuân về sao lác đác vàng rơi
Thuyền năm ấy ra khơi vào biển bạc
Dẫu xót lòng cũng thác đổ tình lơi.
February 24, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (435)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (451)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (466)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (482)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (498)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (451)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (466)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (482)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (498)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết