Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1155)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1155)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1155)
Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!
Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều đi!
Khóc cho cạn những gì tim chất chứa
Để mai nầy ta không còn nhau nữa
Cũng hết rồi một thuở gió, trăng, sương!
Và nếu như tình cờ bước trên đường
Bất chợt gặp chẳng vương niềm dĩ vãng
Em cứ thẳng và lòng tôi bình thản
Có gì đâu vướng bận cõi lòng ai
Nơi em đến chắc không thấy heo may
Không khoắc khoải tháng ngày ôm khúc biệt
Không mất ngủ, bỏ ăn, sầu da diết
Không những lần tha thiết…Nhớ nghe anh!
Còn chỗ tôi chắc gió cũng rung rinh
Lá vàng đổ như tình tôi đã đổ
Đêm cũng trăng khi lúc mờ, lúc tỏ
Những chiều về trước ngõ vẫn lam treo!…
Tình yêu ơi! Tôi yêu biết bao nhiêu
Nhưng không thể, dẫu nhiều lần bịn rịn
Bởi hồn gió kiếp đời đây đã định
Còn ở em khép kín mộng vườn xuân
Bóng thênh thang theo khắp dãy không tầng
Sao giữ được sắc vàng nơi thượng uyển
Khi mây ám, cuồng phong đà luân chuyển
Thì làm sao ánh nhuyễn vẹn toàn đây…
Hãy khóc đi em! Khóc cạn hôm nay
Giọt lai láng tràn đầy lên khoé mắt
Anh lau lệ cho em mà tan nát
Cũng cam đành phụ bạc…Một lần thôi!
31/5/2017
Nguyễn Thành Sáng
Vẫn Đợi Anh Về
Chiều bảng lảng thẫn thờ con đường vắng
Ngọn bấc lùa mạch đắng chợt ngân nga
Anh quay lưng phụ gá nghĩa vợ nhà
Theo tiếng gọi mặn mà nơi phố thị
Câu hứa hẹn tào khang tình tri kĩ
Tưởng đồng cam dung dị suốt quãng đường
Có đâu ngờ gãy gánh lạc uyên ương
Cho chiếc lá quạnh trường khi đông tới
Em chẳng thể tô vòng cong khêu gợi
Gấm lụa là vì bởi những lo toan
Chuỗi nghĩ suy nên lếch thếch xềnh xoàn
Không cháy bỏng hiền ngoan như ai đó
Cổ ưỡn ẹo mỏnh manh loài hoa cỏ
Rót vào tim khẽ nhỏ giọt êm đềm
Dáng yêu kiều ngả ngớn thướt tha thêm
Xiêu cánh gió nhũn mềm lời khắc cốt
Vội thay đổi gieo thăng trầm ủ dột
Em một mình ôm ngột ngạt vây quanh
Bao nhớ thương bấy suối lệ chòng chành
Đèn sắp cạn tàn canh bầu hoang hoải
Sao đành đoạn sống thiên vùng hướng ngoại
Bỏ con thơ, nhổ choái, lạnh khung tầng
Phút giây nào da diết cảm bâng khuâng
Hay hoài niệm trăng vầng xưa toả sáng
Duyên dở lỡ chắc do phần số mạng
Khúc huy hoàng thuở rạng rỡ chìm đâu
Chỉ còn chăng nức nở tháng năm sầu
Nhưng vẫn đợi dòng ngâu về sa mạc.
April 20, 2019
Tam Muội
Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!
Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều đi!
Khóc cho cạn những gì tim chất chứa
Để mai nầy ta không còn nhau nữa
Cũng hết rồi một thuở gió, trăng, sương!
Và nếu như tình cờ bước trên đường
Bất chợt gặp chẳng vương niềm dĩ vãng
Em cứ thẳng và lòng tôi bình thản
Có gì đâu vướng bận cõi lòng ai
Nơi em đến chắc không thấy heo may
Không khoắc khoải tháng ngày ôm khúc biệt
Không mất ngủ, bỏ ăn, sầu da diết
Không những lần tha thiết…Nhớ nghe anh!
Còn chỗ tôi chắc gió cũng rung rinh
Lá vàng đổ như tình tôi đã đổ
Đêm cũng trăng khi lúc mờ, lúc tỏ
Những chiều về trước ngõ vẫn lam treo!…
Tình yêu ơi! Tôi yêu biết bao nhiêu
Nhưng không thể, dẫu nhiều lần bịn rịn
Bởi hồn gió kiếp đời đây đã định
Còn ở em khép kín mộng vườn xuân
Bóng thênh thang theo khắp dãy không tầng
Sao giữ được sắc vàng nơi thượng uyển
Khi mây ám, cuồng phong đà luân chuyển
Thì làm sao ánh nhuyễn vẹn toàn đây…
Hãy khóc đi em! Khóc cạn hôm nay
Giọt lai láng tràn đầy lên khoé mắt
Anh lau lệ cho em mà tan nát
Cũng cam đành phụ bạc…Một lần thôi!
31/5/2017
Nguyễn Thành Sáng
Vẫn Đợi Anh Về
Chiều bảng lảng thẫn thờ con đường vắng
Ngọn bấc lùa mạch đắng chợt ngân nga
Anh quay lưng phụ gá nghĩa vợ nhà
Theo tiếng gọi mặn mà nơi phố thị
Câu hứa hẹn tào khang tình tri kĩ
Tưởng đồng cam dung dị suốt quãng đường
Có đâu ngờ gãy gánh lạc uyên ương
Cho chiếc lá quạnh trường khi đông tới
Em chẳng thể tô vòng cong khêu gợi
Gấm lụa là vì bởi những lo toan
Chuỗi nghĩ suy nên lếch thếch xềnh xoàn
Không cháy bỏng hiền ngoan như ai đó
Cổ ưỡn ẹo mỏnh manh loài hoa cỏ
Rót vào tim khẽ nhỏ giọt êm đềm
Dáng yêu kiều ngả ngớn thướt tha thêm
Xiêu cánh gió nhũn mềm lời khắc cốt
Vội thay đổi gieo thăng trầm ủ dột
Em một mình ôm ngột ngạt vây quanh
Bao nhớ thương bấy suối lệ chòng chành
Đèn sắp cạn tàn canh bầu hoang hoải
Sao đành đoạn sống thiên vùng hướng ngoại
Bỏ con thơ, nhổ choái, lạnh khung tầng
Phút giây nào da diết cảm bâng khuâng
Hay hoài niệm trăng vầng xưa toả sáng
Duyên dở lỡ chắc do phần số mạng
Khúc huy hoàng thuở rạng rỡ chìm đâu
Chỉ còn chăng nức nở tháng năm sầu
Nhưng vẫn đợi dòng ngâu về sa mạc.
April 20, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (435)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (451)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (466)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (482)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (498)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (451)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (466)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (482)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (498)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết