Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1294)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1294)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1294)
Hồn Thi
Phận nhi nữ ai không từng mơ mộng
Hoạ bức đồ hình bóng một Tình Lang
Quyện trời thu ngắm những chiếc lá vàng
Và đông đến tung tăng hoà tuyết trắng
Có những lúc bồng bềnh trong hoang vắng
Nghe cơn sầu đằng đẵng tím vành môi
Niềm khổ đau thổn thức khảy liên hồi
Loang cung bậc nổi trôi vòng định mệnh
Có những lúc cảm phân vân lơ đễnh
Vô vị tình khập khễnh giữa mông lung
Bao nhớ nhung da diết đợi tương phùng
Rồi vỏn vẹn mịt mùng dầy sương khói
Có những lúc trái tim chợt nhoi nhói
Nhạt nắng tia, trơ trọi héo rũ cành
Khúc nhạc buồn réo rắt úa vòm xanh
Là rưng rức chòng chành câu duyên nợ
Có những lúc miên man hoài trăn trở
Siết tâm tư rụng vỡ giấc mộng đầu
Lắc lư thuyền ngập sóng vỗ tận sâu
Dõi hướng vọng cau trầu trông thắm đượm
Có những lúc nhởn nhơ nhìn cánh bướm
Hút nhuỵ tàn nghịch ngợm lạnh lùng xa
Dã thảo đang nức nở dưới trăng tà
Giọt vàng võ tơ oà vương nghịch cảnh
Cõi trần thế sợi luân hồi trĩu gánh
Nếu một mai nát mảnh xác thân nầy
Thì vẫn còn lưu lại chút nơi đây
Thơ cống hiến vun xây từ khối óc
Đó là những nâng niu hoài bão bọc
Mượn hồn thi phả ngọc toả ánh ngời
Ngớt thăng trầm khuây khoả lúc chơi vơi
Trải cùng gió tặng đời giây thanh thản.
January 16, 2019
Tam Muội
Trăn Trở Canh Khuya
Trằn trọc canh khuya nỗi võ vàng
Định phần, số mệnh… cứ lan man
Loanh quanh, luẩn quẩn bầu tâm trí
Hụt hẫng, chơi vơi…Giấc mỏi mòn…
Ai gót dương trần hưởng bóng râm
Hứng làn gió thoảng dịu châu thân
Nghe chim ríu rít vui nhành lá
Nhìn trái sum sê lủng lẳng cành
Ai bước trên đường nhựa phẳng phiu
Không vì sỏi đá đẩy liêu xiêu
Thong dong đi tới, niềm thanh thản
Trước mặt chờ kia tốt với nhiều
Ai trăng chẳng khuyết đỉnh mênh mông
Tắm ánh long lanh, mát cõi lòng
Đêm sáng bao trùm lên bốn phía
Sương buồn kết đọng, hoá sương trong
Ai thuyền êm ả vượt trùng khơi
Sóng nước lênh đênh dưới bóng trời
Bến hẹn yên lành xuôi mái đến
Nụ cười dọn sẵn tụ bờ môi…
Còn ta từ thuở biết ê a
Đã thấy màu thu phủ mái nhà
Cơm trắng, thịt ngon…Thì thỉnh thoảng
Trường chinh mắm muối đấu dưa cà
Dang dở học hành, khấp khểnh tin
Khát khao “Cửa Khổng với Sân Trình”
Nhưng còn đâu nữa thời nung nấu
Lặng lẽ chiều tà tự vén lên
Hồn linh ấp ủ mối yêu thương
Ngang trái tơ duyên hứng đoạn trường
Canh cánh chuỗi ngày thao thức nhớ
Đêm đêm trăn trở giọt sầu tuôn...
12/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Hồn Thi
Phận nhi nữ ai không từng mơ mộng
Hoạ bức đồ hình bóng một Tình Lang
Quyện trời thu ngắm những chiếc lá vàng
Và đông đến tung tăng hoà tuyết trắng
Có những lúc bồng bềnh trong hoang vắng
Nghe cơn sầu đằng đẵng tím vành môi
Niềm khổ đau thổn thức khảy liên hồi
Loang cung bậc nổi trôi vòng định mệnh
Có những lúc cảm phân vân lơ đễnh
Vô vị tình khập khễnh giữa mông lung
Bao nhớ nhung da diết đợi tương phùng
Rồi vỏn vẹn mịt mùng dầy sương khói
Có những lúc trái tim chợt nhoi nhói
Nhạt nắng tia, trơ trọi héo rũ cành
Khúc nhạc buồn réo rắt úa vòm xanh
Là rưng rức chòng chành câu duyên nợ
Có những lúc miên man hoài trăn trở
Siết tâm tư rụng vỡ giấc mộng đầu
Lắc lư thuyền ngập sóng vỗ tận sâu
Dõi hướng vọng cau trầu trông thắm đượm
Có những lúc nhởn nhơ nhìn cánh bướm
Hút nhuỵ tàn nghịch ngợm lạnh lùng xa
Dã thảo đang nức nở dưới trăng tà
Giọt vàng võ tơ oà vương nghịch cảnh
Cõi trần thế sợi luân hồi trĩu gánh
Nếu một mai nát mảnh xác thân nầy
Thì vẫn còn lưu lại chút nơi đây
Thơ cống hiến vun xây từ khối óc
Đó là những nâng niu hoài bão bọc
Mượn hồn thi phả ngọc toả ánh ngời
Ngớt thăng trầm khuây khoả lúc chơi vơi
Trải cùng gió tặng đời giây thanh thản.
January 16, 2019
Tam Muội
Trăn Trở Canh Khuya
Trằn trọc canh khuya nỗi võ vàng
Định phần, số mệnh… cứ lan man
Loanh quanh, luẩn quẩn bầu tâm trí
Hụt hẫng, chơi vơi…Giấc mỏi mòn…
Ai gót dương trần hưởng bóng râm
Hứng làn gió thoảng dịu châu thân
Nghe chim ríu rít vui nhành lá
Nhìn trái sum sê lủng lẳng cành
Ai bước trên đường nhựa phẳng phiu
Không vì sỏi đá đẩy liêu xiêu
Thong dong đi tới, niềm thanh thản
Trước mặt chờ kia tốt với nhiều
Ai trăng chẳng khuyết đỉnh mênh mông
Tắm ánh long lanh, mát cõi lòng
Đêm sáng bao trùm lên bốn phía
Sương buồn kết đọng, hoá sương trong
Ai thuyền êm ả vượt trùng khơi
Sóng nước lênh đênh dưới bóng trời
Bến hẹn yên lành xuôi mái đến
Nụ cười dọn sẵn tụ bờ môi…
Còn ta từ thuở biết ê a
Đã thấy màu thu phủ mái nhà
Cơm trắng, thịt ngon…Thì thỉnh thoảng
Trường chinh mắm muối đấu dưa cà
Dang dở học hành, khấp khểnh tin
Khát khao “Cửa Khổng với Sân Trình”
Nhưng còn đâu nữa thời nung nấu
Lặng lẽ chiều tà tự vén lên
Hồn linh ấp ủ mối yêu thương
Ngang trái tơ duyên hứng đoạn trường
Canh cánh chuỗi ngày thao thức nhớ
Đêm đêm trăn trở giọt sầu tuôn...
12/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (167)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (13)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (29)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (40)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (52)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (13)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (29)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (40)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (52)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết