Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1301)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1301)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1301)
Tình Như Mây Khói
Tình yêu hỡi! Sao gập ghềnh sỏi đá
Chốn gian trần vật vã chuỗi lặng câm
Yêu thắm thiết vẫn âm thầm đôi ngả
Lặng lẽ sầu lã chã điệu trầm ngâm
Tình yêu hỡi! Tận tâm can trống trải
Gió len lùa ngây dại nỗi miên man
Đêm thắt thẻo hứng hàn sương tê tái
Nước mắt nào nhễ nhại cuộc vỡ tan
Tình yêu hỡi! Lan tràn bờ hiu quạnh
Dưới trăng tà canh cánh phủ dáng mai
Miền vô vọng đóng cài duyên bèo mảnh
Gặp gỡ chi sóng sánh khúc đoạn đoài
Tình yêu hỡi! Vóc hài nay rã rượi
Đông lạnh lùng ai sưởi ấm cùng nhau
Bầu hoang hoải vướng màu truân chuyên lưới
Giọt não nề đang rưới ngưỡng đớn đau
Tình yêu hỡi! Sang giàu ngăn đôi lứa
Dạ rối bời một nửa thấm giá băng
Khơi nức nở vầng trăng nhoà song cửa
Lỡ tơ vàng thệ hứa xám ngắt giăng
Trôi ngày tháng khổ giằng co tâm khảm
Niềm ưu tư luôn bám víu mạch sầu
Hờn ngất ngưởng canh thâu chìm ảm đạm
Đắng đỏi lòng cung thảm rớt bể dâu
Ngôi sao xấu đỉnh đầu lu se sắt
Hẩm phận đời héo hắt với đắng cay
Hoài trắc trở lá lay giày quặn thắt
Tạm thu hồn niêm chặt bóng heo may.
April 4, 2019
Tam Muội
Dưới Chiều Tà…
(Thơ Hoạ Giữ Y Từ Cuối Từ Trên Xuống)
Ta đã sống! Thu hình bên góc đá
Nén héo hon, buồn bã giữa lặng câm
Niềm thao thức nắng tàn rơi xuống ngả
Nhẹ âm thầm rỉ rả tím trầm ngâm
Ta đã sống! Trọn linh hồn phơi trải
Vậy mà sao trí mãi nghĩ lan man
Nửa canh cánh chịu ngàn tê buốt tái
Nửa ưu tư, lo ngại ánh trăng tan
Ta đã sống! Dưới bầu trời thu quạnh
Lạc chơi vơi nẻo vắng, chẳng ngày mai
Ôm mộng ước giờ đây tan vỡ mảnh
Từng đêm khuya giá lạnh phủ đoạn đoài...
Ta đã sống! Ngập đầy tim rười rượi
Bởi thấy đường đi tới sát bên nhau
Nhưng chợt tỉnh nào đâu, như mẻ lưới
Kéo lên rồi phăng tới, trống trơn, đau
Ta đã sống! Ngọt ngào tình đôi lứa
Chợt vướng sầu muôn thuở tuyết sương băng
Kẻ da diết cung đàn người kín cửa
Chuỗi tháng ngày vò võ ngắm mây giăng…
Để giờ đây loang tràn nơi tâm khảm
Nỗi xót xa trĩu nặng dấy lên sầu
Chiều héo hắt, rầu rầu treo ảm đạm
Man mác hờn hụt hẫng bể nương dâu
Xưa nung nấu khí hào hùng dạ sắt
Suốt chuỗi dài đối mặt với đắng cay
Nay ráng tà cứ hoài cơn quặn thắt
Khiến cõi lòng chất ngất ngọn heo may
13/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Tình Như Mây Khói
Tình yêu hỡi! Sao gập ghềnh sỏi đá
Chốn gian trần vật vã chuỗi lặng câm
Yêu thắm thiết vẫn âm thầm đôi ngả
Lặng lẽ sầu lã chã điệu trầm ngâm
Tình yêu hỡi! Tận tâm can trống trải
Gió len lùa ngây dại nỗi miên man
Đêm thắt thẻo hứng hàn sương tê tái
Nước mắt nào nhễ nhại cuộc vỡ tan
Tình yêu hỡi! Lan tràn bờ hiu quạnh
Dưới trăng tà canh cánh phủ dáng mai
Miền vô vọng đóng cài duyên bèo mảnh
Gặp gỡ chi sóng sánh khúc đoạn đoài
Tình yêu hỡi! Vóc hài nay rã rượi
Đông lạnh lùng ai sưởi ấm cùng nhau
Bầu hoang hoải vướng màu truân chuyên lưới
Giọt não nề đang rưới ngưỡng đớn đau
Tình yêu hỡi! Sang giàu ngăn đôi lứa
Dạ rối bời một nửa thấm giá băng
Khơi nức nở vầng trăng nhoà song cửa
Lỡ tơ vàng thệ hứa xám ngắt giăng
Trôi ngày tháng khổ giằng co tâm khảm
Niềm ưu tư luôn bám víu mạch sầu
Hờn ngất ngưởng canh thâu chìm ảm đạm
Đắng đỏi lòng cung thảm rớt bể dâu
Ngôi sao xấu đỉnh đầu lu se sắt
Hẩm phận đời héo hắt với đắng cay
Hoài trắc trở lá lay giày quặn thắt
Tạm thu hồn niêm chặt bóng heo may.
April 4, 2019
Tam Muội
Dưới Chiều Tà…
(Thơ Hoạ Giữ Y Từ Cuối Từ Trên Xuống)
Ta đã sống! Thu hình bên góc đá
Nén héo hon, buồn bã giữa lặng câm
Niềm thao thức nắng tàn rơi xuống ngả
Nhẹ âm thầm rỉ rả tím trầm ngâm
Ta đã sống! Trọn linh hồn phơi trải
Vậy mà sao trí mãi nghĩ lan man
Nửa canh cánh chịu ngàn tê buốt tái
Nửa ưu tư, lo ngại ánh trăng tan
Ta đã sống! Dưới bầu trời thu quạnh
Lạc chơi vơi nẻo vắng, chẳng ngày mai
Ôm mộng ước giờ đây tan vỡ mảnh
Từng đêm khuya giá lạnh phủ đoạn đoài...
Ta đã sống! Ngập đầy tim rười rượi
Bởi thấy đường đi tới sát bên nhau
Nhưng chợt tỉnh nào đâu, như mẻ lưới
Kéo lên rồi phăng tới, trống trơn, đau
Ta đã sống! Ngọt ngào tình đôi lứa
Chợt vướng sầu muôn thuở tuyết sương băng
Kẻ da diết cung đàn người kín cửa
Chuỗi tháng ngày vò võ ngắm mây giăng…
Để giờ đây loang tràn nơi tâm khảm
Nỗi xót xa trĩu nặng dấy lên sầu
Chiều héo hắt, rầu rầu treo ảm đạm
Man mác hờn hụt hẫng bể nương dâu
Xưa nung nấu khí hào hùng dạ sắt
Suốt chuỗi dài đối mặt với đắng cay
Nay ráng tà cứ hoài cơn quặn thắt
Khiến cõi lòng chất ngất ngọn heo may
13/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (34)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (45)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (60)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (76)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (91)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (45)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (60)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (76)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (91)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết