Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1350)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1350)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1350)
Nhớ Cha
Ánh mờ thu, nhẹ ru về nỗi nhớ
Vầng trăng thiêng sáng tỏ đã chìm sâu
Bốn mươi ba năm, bao ngàn trăn trở
Vọng thâm tình, vàng võ, rã tim đau
Cha ra đi không trao lời từ biệt
Một khuya sầu da diết cuốn bi thương
Trời mịt tối, trăng buồn như thống thiết
Nỗi tác tan biền biệt phủ mờ sương
Rời bệnh viện trên đường về lặng lẽ
Vạn niềm thương cào xé mảnh tâm can
Sao vội vàng tình trăng rời con trẻ
Để cả đời quạnh quẽ ngộp hồn tang!
Từ dạo đó trăng vàng không trở lại
Mảnh tình sâu đi mãi chẳng còn về
Cho lòng con lê thê niềm tê tái
Nhớ ngàn thương, trói mãi nỗi ủ ê
Đã bao lần rơi lệ, nhìn chúng bạn
Nụ hồn nhiên tỏ rạng ánh tròn trăng
Còn nơi ta nát tan trong nẻo lặng
Mảnh linh hồn khóc cạn mất tình thân
Chim còn non, con lần vượt trùng khơi
Giương cánh mỏng tìm bơi qua bão loạn
Từng bị rơi, loạng choạng với chơi vơi
Và bao lúc tả tơi, trôi nỗi hận…
Trời thu nay gió lần về thương nhớ
Bóng cha già ánh tỏ thuở ngày xưa
Vĩnh biệt rồi, đâu nữa, chỉ còn mơ
Sầu canh cánh từng giờ khi nung lửa!
Nguyễn Thành Sáng
Ơn Cha Biển Rộng Non Dài
Theo chân Cha du ngoạn đảo nhỏ này
Hầu khuây khoả những ngày ê ẩm bịnh
Bước thất thểu phất phơ tà xúng xính
Tướng hao gầy trán đỉnh đậm nếp nhăn
Cha thời như sa mạc đất cỗi cằn
Giông cát bụi xước lằn thân tuổi hạc
Trời thu chuyển để vàng rơi lác đác
Xám mây chiều bàng bạc phủ không gian
Thương Cha già chuỗi cực khổ nguy nan
Chẳng quản ngại sức tàn theo năm tháng
Ngược khúc khuỷu mạch ngầm thuyền khệnh khạng
Bão xéo giày từng tảng dập dòng trôi
Rời chôn nhau đến xứ sở cao bồi
Cố hội nhập gắng trồi lên ngọn sóng
Vững nhiệt huyết với bao niềm hy vọng
Quên chính mình làm bóng mát mầm non
Phận chồng cha ước nguyện vẫn chưa tròn
Giờ mộ cảnh Cha còn hoài lo nghĩ
Mãi dành dụm chắt chiu gìn giữ kĩ
Tránh tiêu xài xa xỉ lỡ mai sau…
Cha hỡi Cha! Ngẫm thấu dạ nát nhàu
Cảm bất hiếu nhói đau hàng lệ chảy
Chóng vội vã thờ ơ lời khuyên dạy
Lệch lạc đường áy náy tận thâm tâm…
Nỗi xót xa ray rứt lúc lặng thầm
Cha đờ đẫn trầm ngâm trong góc tối…
Cưng gái Út vô vàn mang tội lỗi
Chợt quặn lòng ướt gối giữa đêm đen.
July 5, 2019
Tam Muội
Nhớ Cha
Ánh mờ thu, nhẹ ru về nỗi nhớ
Vầng trăng thiêng sáng tỏ đã chìm sâu
Bốn mươi ba năm, bao ngàn trăn trở
Vọng thâm tình, vàng võ, rã tim đau
Cha ra đi không trao lời từ biệt
Một khuya sầu da diết cuốn bi thương
Trời mịt tối, trăng buồn như thống thiết
Nỗi tác tan biền biệt phủ mờ sương
Rời bệnh viện trên đường về lặng lẽ
Vạn niềm thương cào xé mảnh tâm can
Sao vội vàng tình trăng rời con trẻ
Để cả đời quạnh quẽ ngộp hồn tang!
Từ dạo đó trăng vàng không trở lại
Mảnh tình sâu đi mãi chẳng còn về
Cho lòng con lê thê niềm tê tái
Nhớ ngàn thương, trói mãi nỗi ủ ê
Đã bao lần rơi lệ, nhìn chúng bạn
Nụ hồn nhiên tỏ rạng ánh tròn trăng
Còn nơi ta nát tan trong nẻo lặng
Mảnh linh hồn khóc cạn mất tình thân
Chim còn non, con lần vượt trùng khơi
Giương cánh mỏng tìm bơi qua bão loạn
Từng bị rơi, loạng choạng với chơi vơi
Và bao lúc tả tơi, trôi nỗi hận…
Trời thu nay gió lần về thương nhớ
Bóng cha già ánh tỏ thuở ngày xưa
Vĩnh biệt rồi, đâu nữa, chỉ còn mơ
Sầu canh cánh từng giờ khi nung lửa!
Nguyễn Thành Sáng
Ơn Cha Biển Rộng Non Dài
Theo chân Cha du ngoạn đảo nhỏ này
Hầu khuây khoả những ngày ê ẩm bịnh
Bước thất thểu phất phơ tà xúng xính
Tướng hao gầy trán đỉnh đậm nếp nhăn
Cha thời như sa mạc đất cỗi cằn
Giông cát bụi xước lằn thân tuổi hạc
Trời thu chuyển để vàng rơi lác đác
Xám mây chiều bàng bạc phủ không gian
Thương Cha già chuỗi cực khổ nguy nan
Chẳng quản ngại sức tàn theo năm tháng
Ngược khúc khuỷu mạch ngầm thuyền khệnh khạng
Bão xéo giày từng tảng dập dòng trôi
Rời chôn nhau đến xứ sở cao bồi
Cố hội nhập gắng trồi lên ngọn sóng
Vững nhiệt huyết với bao niềm hy vọng
Quên chính mình làm bóng mát mầm non
Phận chồng cha ước nguyện vẫn chưa tròn
Giờ mộ cảnh Cha còn hoài lo nghĩ
Mãi dành dụm chắt chiu gìn giữ kĩ
Tránh tiêu xài xa xỉ lỡ mai sau…
Cha hỡi Cha! Ngẫm thấu dạ nát nhàu
Cảm bất hiếu nhói đau hàng lệ chảy
Chóng vội vã thờ ơ lời khuyên dạy
Lệch lạc đường áy náy tận thâm tâm…
Nỗi xót xa ray rứt lúc lặng thầm
Cha đờ đẫn trầm ngâm trong góc tối…
Cưng gái Út vô vàn mang tội lỗi
Chợt quặn lòng ướt gối giữa đêm đen.
July 5, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (435)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (451)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (466)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (482)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (498)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (451)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (466)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (482)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (498)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết