Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1402)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1402)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1402)
Da Diết Về Anh
Trên giường bịnh, bịnh chìm mê man sốt
Cả không gian đột ngột bỗng tối sầm
Trời cũng buồn rớt hạt, hạt mưa râm
Nắng nhợt nhạt lặng thầm sau vách núi
Lúc ngất ngưởng ảnh hình, hình lầm lũi
Của Dấu Yêu nghẹn tủi cạnh chái hè
Thân cõi còm phơ phất lọn tuyết che
Đìu hiu quạnh lắng nghe niềm xúc cảm
Em gắng gượng sõng soài tay cố bám
Nhưng lững lờ hắc ám đám ma trơi
Nghẹt trái tim mệt mỏi, mỏi rã rời
Người bủn rủn tàn hơi, hơi kiệt quệ
Phút vật vã rưng rưng nguồn suối lệ
Tưởng từ nay dâu bể, bể dâu rình
Rải sương hàn, vạt xám quyện hồn linh
Đường âm phủ đang nghinh chờ tiếp đón
Số phần hẩm, hẩm phần đâu được chọn
Đoạn trường sầu, sầu nhọn mũi xuyên ngang
Khiến lệ khan, khan lệ chuyện lỡ làng
Đời héo hắt võ vàng quỳnh hoa vỡ
Đơn thui thủi ngẫm hoài câu duyên nợ
Khép vành nhung, nhung nhớ siết quả này
Ở phương ngàn nào thấu hiểu có hay
Em đau xót tháng ngày rơi lã chã
Ngoài song cửa gió rê từng chiếc lá
Rót vào lòng buốt giá nặng nề đêm
Hồn Lang ơi! Bờ vai nhỏ nhũn mềm
Đợi mãi đợi hiên thềm cùng soi bóng
Nỉ non nỉ côn trùng vang đồng vọng
Âm não nùng dõi ngóng chốn xa xăm
Bầu cô liêu vấn vít lạnh chỗ nằm
Nghe da diết oái oăm tình lận đận.
August 5, 2019
Tam Muội
Ta Muốn...
Đàn non nỉ u hoài văng vẳng vọng
Từ trời Tây theo lộng thổi vào tai
Khúc âm vang não nuột, ngất bi ai
Quấn da diết chuỗi dài, tròn da diết...
Căn phòng lạnh, lạnh phòng, ôm bóng chiếc
Dáng hao gầy rũ riệt cuốn co ro
Giờ khắc chậm vẫn chầm chậm qua giờ
Dạ vương vấn, thẫn thờ đeo vương vấn
Nằm dã dượi, bần thần se nhạt phấn
Gối chăn đơn phủ mảnh nặng đau buồn
Kia sương trời kết tụ, ánh sương buông
Trong thao thức, mỏi mòn quanh thổn thức...
Hồn Nương hỡi! Ta nghe nghìn nhói nhức
Cứ từng hồi, từng phút thấm luồn sâu
Nàng khổ rồi lại bệnh khổ, quạnh thâu
Khiến lai láng âu sầu thêm lai láng
Ôi!Ta muốn kéo mây từ tít tận
Ghịt về đây, trút giận xé nhừ ra
Để đừng che, đừng phủ mảnh trăng ngà
Làm sẫm tối tình ta treo giữa gió
Rồi lặng lẽ vượt trùng qua chốn đó
Hái hoa vàng trước ngõ tặng trao em
Cho tiếng lòng dậy tiếng gợn con tim
Phả tan hết nỗi niềm thu héo úa
Xong dắt Nàng theo hồn Ta đến cửa
Cúi tạ từ một thuở mộng ngày xanh
Ghi khắc sâu, sâu khắc đậm nghĩa ân
Xin trả hết gian trần, trần gian biệt...
5/8/2019
Nguyễn Thành Sáng
Da Diết Về Anh
Trên giường bịnh, bịnh chìm mê man sốt
Cả không gian đột ngột bỗng tối sầm
Trời cũng buồn rớt hạt, hạt mưa râm
Nắng nhợt nhạt lặng thầm sau vách núi
Lúc ngất ngưởng ảnh hình, hình lầm lũi
Của Dấu Yêu nghẹn tủi cạnh chái hè
Thân cõi còm phơ phất lọn tuyết che
Đìu hiu quạnh lắng nghe niềm xúc cảm
Em gắng gượng sõng soài tay cố bám
Nhưng lững lờ hắc ám đám ma trơi
Nghẹt trái tim mệt mỏi, mỏi rã rời
Người bủn rủn tàn hơi, hơi kiệt quệ
Phút vật vã rưng rưng nguồn suối lệ
Tưởng từ nay dâu bể, bể dâu rình
Rải sương hàn, vạt xám quyện hồn linh
Đường âm phủ đang nghinh chờ tiếp đón
Số phần hẩm, hẩm phần đâu được chọn
Đoạn trường sầu, sầu nhọn mũi xuyên ngang
Khiến lệ khan, khan lệ chuyện lỡ làng
Đời héo hắt võ vàng quỳnh hoa vỡ
Đơn thui thủi ngẫm hoài câu duyên nợ
Khép vành nhung, nhung nhớ siết quả này
Ở phương ngàn nào thấu hiểu có hay
Em đau xót tháng ngày rơi lã chã
Ngoài song cửa gió rê từng chiếc lá
Rót vào lòng buốt giá nặng nề đêm
Hồn Lang ơi! Bờ vai nhỏ nhũn mềm
Đợi mãi đợi hiên thềm cùng soi bóng
Nỉ non nỉ côn trùng vang đồng vọng
Âm não nùng dõi ngóng chốn xa xăm
Bầu cô liêu vấn vít lạnh chỗ nằm
Nghe da diết oái oăm tình lận đận.
August 5, 2019
Tam Muội
Ta Muốn...
Đàn non nỉ u hoài văng vẳng vọng
Từ trời Tây theo lộng thổi vào tai
Khúc âm vang não nuột, ngất bi ai
Quấn da diết chuỗi dài, tròn da diết...
Căn phòng lạnh, lạnh phòng, ôm bóng chiếc
Dáng hao gầy rũ riệt cuốn co ro
Giờ khắc chậm vẫn chầm chậm qua giờ
Dạ vương vấn, thẫn thờ đeo vương vấn
Nằm dã dượi, bần thần se nhạt phấn
Gối chăn đơn phủ mảnh nặng đau buồn
Kia sương trời kết tụ, ánh sương buông
Trong thao thức, mỏi mòn quanh thổn thức...
Hồn Nương hỡi! Ta nghe nghìn nhói nhức
Cứ từng hồi, từng phút thấm luồn sâu
Nàng khổ rồi lại bệnh khổ, quạnh thâu
Khiến lai láng âu sầu thêm lai láng
Ôi!Ta muốn kéo mây từ tít tận
Ghịt về đây, trút giận xé nhừ ra
Để đừng che, đừng phủ mảnh trăng ngà
Làm sẫm tối tình ta treo giữa gió
Rồi lặng lẽ vượt trùng qua chốn đó
Hái hoa vàng trước ngõ tặng trao em
Cho tiếng lòng dậy tiếng gợn con tim
Phả tan hết nỗi niềm thu héo úa
Xong dắt Nàng theo hồn Ta đến cửa
Cúi tạ từ một thuở mộng ngày xanh
Ghi khắc sâu, sâu khắc đậm nghĩa ân
Xin trả hết gian trần, trần gian biệt...
5/8/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (567)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (14)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (21)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (32)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (43)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (14)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (21)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (32)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (43)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết