Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1475)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1475)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1475)
Tiếng Lòng Của Anh
Trời đêm nay, ánh vàng soi vằng vặc
Trong vòng tay, em thật thắm làm sao
Lời yêu đương non nỉ đượm từng câu
Như dòng suối ngọt ngào reo bến mộng!
Nhưng em ơi! Đã quá nửa dòng sông
Vầng ánh tỏ cuốn xa về bóng hạ
Một chuỗi đường thăng trầm trên sỏi đá
Phút giây nầy rệu rã mảnh trăng xưa
Từ bây giờ dõi mắt hứng canh khuya
Ngắm chiều lặn, thả lòng bay diệu vợi
Canh bạc đời nay như đà cạn túi
Chỉ tháng ngày thui thủi đếm thời gian
Thuở xa xưa gió thổi vén màn trăng
Chim vỗ nhịp bay dần lên mây bạc…
Đã qua rồi, thu về ôm khoảnh khắc
Gói hồn tàn kỷ niệm với phai phôi!
Là tất cả những gì anh muốn nói
Ráng chiều tà, bóng tối đến gần ta
Vầng thái dương ngày một khuất dần xa
Bao cánh mỏi lần quay về tổ ẩn
Cây xanh xưa nay phủ dầy bụi phấn
Ngọn thênh thang đã lẩn khuất sau đồi
Thuyền vươn vượt giờ lờ lững xuôi trôi
Đàn êm ả một thời nay héo hắt…
Còn đâu nữa vầng trăng thanh dịu mát
Sáng long lanh tỏ rạng giữa trời đêm
Đâu sáo diều gửi gió tiếng ru êm
Đâu rượu ấm, môi mềm khi nốc cạn
Để tặng em, một tình yêu nồng thắm!
Nguyễn Thành Sáng
Thu Lỡ Làng
Tiết tháng chín lá đang màu hoá chuyển
Ngọn heo may quyến luyến núi sông ngàn
Dạ chập chùng giữa kỷ niệm miên man
Gánh nặng trĩu lệ chan sầu lỡ dở
Ký ức thuở xuân thời trao thương nhớ
Ngỡ trọn thề chồng vợ sớm đẹp đôi
Trái rung rinh xao xuyến nhịp bồi hồi
Mong từng phút trầu vôi đêm hợp cẩn
Hoàng hôn tím bồng bềnh trong vương vấn
Nghe nỗi niềm khơi tận cõi yêu đương
Lúc dìu nhau sau tiếng trống tan trường
Khi hò hẹn uyên ương dài xoải bước
Sóng chẳng phụ đoạn đành thuyền bẻ ngược
Kết chỉ mành nào được mối tình sâu
Nhận đắng cay thao thức đếm đỉnh đầu
Bấy lóng lánh bao thâu buồn não nuột
Nắng nhè nhẹ sao tơ lòng giá buốt
Ánh trăng vàng tợ đuốt đốt hồng tim
Hoa sữa thơm như rớt phấn siết ghìm
Dường ngột ngạt kẻm kìm xuyên cắt xích
Chân vô định thẫn thờ không mục đích
Dẫn lối mòn khúc khích tuổi vào yêu
Đến công viên luồn suối tóc dưới chiều
Nay trống vắng liêu xiêu thành ghế đá
Nơi khoé mắt hoen mờ châu rời rã
Vạn thiết tha chừ trả lại với người
Chúc anh hoài hạnh phúc rạng ngời tươi
Cập bến mới nụ cười luôn hồ hởi
Trời chạng vạng còn chi mà ngóng đợi
Dày đặc sương diệu vợi bóng thanh ngà
Gió dập dìu nhoi nhói chuỗi xót xa
Thu quạnh quẽ ngân nga dòng tâm sự.
September 8, 2019
Tam Muội
Tiếng Lòng Của Anh
Trời đêm nay, ánh vàng soi vằng vặc
Trong vòng tay, em thật thắm làm sao
Lời yêu đương non nỉ đượm từng câu
Như dòng suối ngọt ngào reo bến mộng!
Nhưng em ơi! Đã quá nửa dòng sông
Vầng ánh tỏ cuốn xa về bóng hạ
Một chuỗi đường thăng trầm trên sỏi đá
Phút giây nầy rệu rã mảnh trăng xưa
Từ bây giờ dõi mắt hứng canh khuya
Ngắm chiều lặn, thả lòng bay diệu vợi
Canh bạc đời nay như đà cạn túi
Chỉ tháng ngày thui thủi đếm thời gian
Thuở xa xưa gió thổi vén màn trăng
Chim vỗ nhịp bay dần lên mây bạc…
Đã qua rồi, thu về ôm khoảnh khắc
Gói hồn tàn kỷ niệm với phai phôi!
Là tất cả những gì anh muốn nói
Ráng chiều tà, bóng tối đến gần ta
Vầng thái dương ngày một khuất dần xa
Bao cánh mỏi lần quay về tổ ẩn
Cây xanh xưa nay phủ dầy bụi phấn
Ngọn thênh thang đã lẩn khuất sau đồi
Thuyền vươn vượt giờ lờ lững xuôi trôi
Đàn êm ả một thời nay héo hắt…
Còn đâu nữa vầng trăng thanh dịu mát
Sáng long lanh tỏ rạng giữa trời đêm
Đâu sáo diều gửi gió tiếng ru êm
Đâu rượu ấm, môi mềm khi nốc cạn
Để tặng em, một tình yêu nồng thắm!
Nguyễn Thành Sáng
Thu Lỡ Làng
Tiết tháng chín lá đang màu hoá chuyển
Ngọn heo may quyến luyến núi sông ngàn
Dạ chập chùng giữa kỷ niệm miên man
Gánh nặng trĩu lệ chan sầu lỡ dở
Ký ức thuở xuân thời trao thương nhớ
Ngỡ trọn thề chồng vợ sớm đẹp đôi
Trái rung rinh xao xuyến nhịp bồi hồi
Mong từng phút trầu vôi đêm hợp cẩn
Hoàng hôn tím bồng bềnh trong vương vấn
Nghe nỗi niềm khơi tận cõi yêu đương
Lúc dìu nhau sau tiếng trống tan trường
Khi hò hẹn uyên ương dài xoải bước
Sóng chẳng phụ đoạn đành thuyền bẻ ngược
Kết chỉ mành nào được mối tình sâu
Nhận đắng cay thao thức đếm đỉnh đầu
Bấy lóng lánh bao thâu buồn não nuột
Nắng nhè nhẹ sao tơ lòng giá buốt
Ánh trăng vàng tợ đuốt đốt hồng tim
Hoa sữa thơm như rớt phấn siết ghìm
Dường ngột ngạt kẻm kìm xuyên cắt xích
Chân vô định thẫn thờ không mục đích
Dẫn lối mòn khúc khích tuổi vào yêu
Đến công viên luồn suối tóc dưới chiều
Nay trống vắng liêu xiêu thành ghế đá
Nơi khoé mắt hoen mờ châu rời rã
Vạn thiết tha chừ trả lại với người
Chúc anh hoài hạnh phúc rạng ngời tươi
Cập bến mới nụ cười luôn hồ hởi
Trời chạng vạng còn chi mà ngóng đợi
Dày đặc sương diệu vợi bóng thanh ngà
Gió dập dìu nhoi nhói chuỗi xót xa
Thu quạnh quẽ ngân nga dòng tâm sự.
September 8, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (537)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (553)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (570)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (585)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (601)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (553)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (570)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (585)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (601)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết