Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1478)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1478)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1478)
Trải Mộng Vào Thơ
Lác đác trên cây nhuộm lá vàng
Khi thời tiết dịu chói hào quang
Heo may thoang thoảng ru hồ điệp
Lành lạnh nhịp tim điệu khẽ khàng
Bút nghiêng phẩy mực kết vần thơ
Xoá vết suy tư bám bụi mờ
Luẩn quẩn vô tình treo bão tố
Giận hờn trách móc, rối đường tơ
Bận đời lắm lúc vướng gian nan
Lỡ bạc tựa vôi, quên khảy đàn
Hờ hững quạnh thềm phơi bóng nguyệt
Khiến Mình thui thủi với miên man
Bởi rơi phiền muộn, nửa co giằng
Nửa lại phỉ nguyền chặt tuyết băng
Nào thể tránh lần sơ suất lỗi
Ruột gan bấn loạn dập dồn tăng
Nhưng tận đáy sâu của quả hồng
Nhóm nhen hương lửa sưởi ngày đông
Thênh thang ngọn gió trưa hè thổi
Mật ngọt vào thu, xuân ấm nồng
Đừng buồn trăn trở giữa canh thâu
Đón tiếng dế than tâm sự bầu
Mà bộc bạch lòng bao khúc mắc
Để em san sẻ, hứng dòng ngâu
Năm tháng miệt mài gắn bó kia
Dẫu giông đẩy bấc chẳng chia lìa
Dầu phô núi vỡ luồng cay nghiệt
Vẫn bện dây đồng thiết thạch tia
Mình ơi! Khí hậu đã giao mùa
Nắng nhẹ rải đều hoa cỏ đua
Khoe sắc điểm màu khơi rạo rực
Hãy cùng xướng hoạ dặt dìu khua.
September 9, 2019
Tam Muội
Khoảnh Khắc Dòng Dư Lệ
Thắm thoát hai mùa thu lá bay
Ta Nàng sớm tối chặt bàn tay
Dìu nhau từng bước về cung nguyệt
Cạn chén men nồng say thật say
Những sớm tinh sương bước xuống đò
Chở hồn đôi đứa đến bờ mơ
Bước lên thong thả, trầm giây phút
Giấy mực chan hoà cả ý thơ
Bao chiều êm ả cận bờ sông
Má tựa kề vai ấm áp lòng
Xúc cảm dâng trào nơi khoé mắt
Ngọt ngào yêu dấu ngập mênh mông
Đêm đêm thao thức vọng trời xa
Nỗi nhớ niềm thương ánh chạnh nhoà
Mảng trắng lưu tình canh cánh dạ
Chập chờn lởn vởn bóng “Người Ta”
Canh khuya gối lạnh, lạnh tơ vương
Mong mỏi chìm sâu giấc mộng hường
Xoải cánh nhẹ nhàng vào diệu vợi
Để cùng gặp gỡ ảnh hình thương
Lắm lúc lan man trước nẻo đời
Nhìn bầu ảm đạm héo vàng rơi
Tâm tư man mác chìm hoang quạnh
Bỗng chốc phôi pha trước nụ cười...
Nàng ơi! Khoảnh khắc dòng dư lệ
Chẳng hiểu vì sao lại nhểu sầu
Có phải bất ngờ do thổn thức
Cảnh thuyền ngóng đợi, khách nơi đâu?
Hay buồn lặng ngắm mảnh trăng thanh
Toả sáng lung linh giữa đỉnh tầng
Bất chợt hàng mây trôi lững thững
Kéo màn u ám phủ xung quanh...
10/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Trải Mộng Vào Thơ
Lác đác trên cây nhuộm lá vàng
Khi thời tiết dịu chói hào quang
Heo may thoang thoảng ru hồ điệp
Lành lạnh nhịp tim điệu khẽ khàng
Bút nghiêng phẩy mực kết vần thơ
Xoá vết suy tư bám bụi mờ
Luẩn quẩn vô tình treo bão tố
Giận hờn trách móc, rối đường tơ
Bận đời lắm lúc vướng gian nan
Lỡ bạc tựa vôi, quên khảy đàn
Hờ hững quạnh thềm phơi bóng nguyệt
Khiến Mình thui thủi với miên man
Bởi rơi phiền muộn, nửa co giằng
Nửa lại phỉ nguyền chặt tuyết băng
Nào thể tránh lần sơ suất lỗi
Ruột gan bấn loạn dập dồn tăng
Nhưng tận đáy sâu của quả hồng
Nhóm nhen hương lửa sưởi ngày đông
Thênh thang ngọn gió trưa hè thổi
Mật ngọt vào thu, xuân ấm nồng
Đừng buồn trăn trở giữa canh thâu
Đón tiếng dế than tâm sự bầu
Mà bộc bạch lòng bao khúc mắc
Để em san sẻ, hứng dòng ngâu
Năm tháng miệt mài gắn bó kia
Dẫu giông đẩy bấc chẳng chia lìa
Dầu phô núi vỡ luồng cay nghiệt
Vẫn bện dây đồng thiết thạch tia
Mình ơi! Khí hậu đã giao mùa
Nắng nhẹ rải đều hoa cỏ đua
Khoe sắc điểm màu khơi rạo rực
Hãy cùng xướng hoạ dặt dìu khua.
September 9, 2019
Tam Muội
Khoảnh Khắc Dòng Dư Lệ
Thắm thoát hai mùa thu lá bay
Ta Nàng sớm tối chặt bàn tay
Dìu nhau từng bước về cung nguyệt
Cạn chén men nồng say thật say
Những sớm tinh sương bước xuống đò
Chở hồn đôi đứa đến bờ mơ
Bước lên thong thả, trầm giây phút
Giấy mực chan hoà cả ý thơ
Bao chiều êm ả cận bờ sông
Má tựa kề vai ấm áp lòng
Xúc cảm dâng trào nơi khoé mắt
Ngọt ngào yêu dấu ngập mênh mông
Đêm đêm thao thức vọng trời xa
Nỗi nhớ niềm thương ánh chạnh nhoà
Mảng trắng lưu tình canh cánh dạ
Chập chờn lởn vởn bóng “Người Ta”
Canh khuya gối lạnh, lạnh tơ vương
Mong mỏi chìm sâu giấc mộng hường
Xoải cánh nhẹ nhàng vào diệu vợi
Để cùng gặp gỡ ảnh hình thương
Lắm lúc lan man trước nẻo đời
Nhìn bầu ảm đạm héo vàng rơi
Tâm tư man mác chìm hoang quạnh
Bỗng chốc phôi pha trước nụ cười...
Nàng ơi! Khoảnh khắc dòng dư lệ
Chẳng hiểu vì sao lại nhểu sầu
Có phải bất ngờ do thổn thức
Cảnh thuyền ngóng đợi, khách nơi đâu?
Hay buồn lặng ngắm mảnh trăng thanh
Toả sáng lung linh giữa đỉnh tầng
Bất chợt hàng mây trôi lững thững
Kéo màn u ám phủ xung quanh...
10/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2.010)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết