Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1557)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1557)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1557)
Tiếng Nấc Mảnh Hồn Đơn
Hồn Mộng hỡi! Rong rêu vây vạn ngả
Để canh tàn cõi dạ luống lắt lay
Sợi đau đớn lay phay ngân trọn quả
Khiến u hoài lã chã giọt lệ cay
Dẫu đã biết lá bay vì gió lộng
Trăng lả lơi khơi mộng dệt nhẹ nhàng
Mây ngả ngớn điệu đàn du dương võng
Phiến đa tình sao hỏng vướng tơ dang?
Nhành cỏ nội ngỡ ngàng nhưng ích kỷ
Muốn ánh vàng soi chỉ bóng mình thôi
Và ngọn sóng chớ trôi nguồn uỷ mị
Tan nát hồn tri bỉ tím vỡ đôi
Thuyền ngược bến từng hồi đau tâm tưởng
Dãy khói mù vẫn hướng phía ngàn phương
Chuỗi thổn thức luyến vương treo mảng trướng
Đêm chập chờn ngất ngưởng đẫm hàn sương
Ai hạnh phúc lửa hương nồng tiếng ái
Ai say sưa nâng hái nụ hoa hồng
Còn dã thảo bềnh bồng đơn hiên mái
Ưu võ vàng trống trải giữa mênh mông
Mây lỡ hẹn tầng không giăng mờ mịt
Mưa khúc buồn thắt ghịt nỗi niềm riêng
Liêu xiêu bóng muộn phiền rơi thút thít
Vẳng dư âm vấn vít trĩu cô miên
Mơ khoảnh khắc hồn nhiên miền thanh thản
Hoà nhịp xuôi dạo bản nhạc êm đềm
Vơi nghịch cảnh quạnh thềm bờ chán nản
Nhưng thói đời nào mãn được dòng êm!
October 30, 2018
Tam Muội
Bài Thơ Cuối
Tôi đã viết trọn bài thơ rồi đó
Gấp kín bìa, mượn gió gửi trao em
Kể từ nay thân quen thời xa cũ
Sẽ nhẹ nhàng được giũ khỏi buồng tim!
Bởi đôi ta có duyên mà chẳng nợ
Khiến sông dài trắc trở chuyến đò ngang
Biến tha thiết ngập tràn thành vàng võ
Rải rác bờ rậm cỏ, gió đưa nhanh..
Rồi mười năm sau lần chôn tan vỡ
Bỗng bất ngờ nhớ thuở tắm trăng say
Bao kỷ niệm đong đầy men mật ngọt
Gợi tấc lòng trăn trở nghĩ về Ai...
Nỗi bâng khuâng kéo dài bao da diết
Cố phôi pha, tìm bước cõi nhàn du
Khung mảng trắng giữa thu vàng lá chết
Nào hay đâu gặp lại bóng hình xưa
Niềm xúc động trước tà chiều vắng vẻ
Bên góc mờ quạnh quẽ, mái tranh xiêu
Phải chịu đựng tiếng kêu từ mỏm đá
Nỉ non buồn rỉ rả trải đìu hiu...
Thêm cảm khái thật nhiều khi nhìn thấy
Tối tăm dần khép lại ánh hoàng hôn
Vậy mà giữa chập chờn bầu le lói
Kẻ mệt nhoài vẫn tới đỉnh đầu non
Tôi muốn tặng mảnh hồn Ai điệp khúc
Nhạc êm đềm chất ngất tiếng du dương
Để xoa dịu những buồn đau khốn khổ
Nhưng bốn bề lối ngõ chỉ mù sương...
18/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Tiếng Nấc Mảnh Hồn Đơn
Hồn Mộng hỡi! Rong rêu vây vạn ngả
Để canh tàn cõi dạ luống lắt lay
Sợi đau đớn lay phay ngân trọn quả
Khiến u hoài lã chã giọt lệ cay
Dẫu đã biết lá bay vì gió lộng
Trăng lả lơi khơi mộng dệt nhẹ nhàng
Mây ngả ngớn điệu đàn du dương võng
Phiến đa tình sao hỏng vướng tơ dang?
Nhành cỏ nội ngỡ ngàng nhưng ích kỷ
Muốn ánh vàng soi chỉ bóng mình thôi
Và ngọn sóng chớ trôi nguồn uỷ mị
Tan nát hồn tri bỉ tím vỡ đôi
Thuyền ngược bến từng hồi đau tâm tưởng
Dãy khói mù vẫn hướng phía ngàn phương
Chuỗi thổn thức luyến vương treo mảng trướng
Đêm chập chờn ngất ngưởng đẫm hàn sương
Ai hạnh phúc lửa hương nồng tiếng ái
Ai say sưa nâng hái nụ hoa hồng
Còn dã thảo bềnh bồng đơn hiên mái
Ưu võ vàng trống trải giữa mênh mông
Mây lỡ hẹn tầng không giăng mờ mịt
Mưa khúc buồn thắt ghịt nỗi niềm riêng
Liêu xiêu bóng muộn phiền rơi thút thít
Vẳng dư âm vấn vít trĩu cô miên
Mơ khoảnh khắc hồn nhiên miền thanh thản
Hoà nhịp xuôi dạo bản nhạc êm đềm
Vơi nghịch cảnh quạnh thềm bờ chán nản
Nhưng thói đời nào mãn được dòng êm!
October 30, 2018
Tam Muội
Bài Thơ Cuối
Tôi đã viết trọn bài thơ rồi đó
Gấp kín bìa, mượn gió gửi trao em
Kể từ nay thân quen thời xa cũ
Sẽ nhẹ nhàng được giũ khỏi buồng tim!
Bởi đôi ta có duyên mà chẳng nợ
Khiến sông dài trắc trở chuyến đò ngang
Biến tha thiết ngập tràn thành vàng võ
Rải rác bờ rậm cỏ, gió đưa nhanh..
Rồi mười năm sau lần chôn tan vỡ
Bỗng bất ngờ nhớ thuở tắm trăng say
Bao kỷ niệm đong đầy men mật ngọt
Gợi tấc lòng trăn trở nghĩ về Ai...
Nỗi bâng khuâng kéo dài bao da diết
Cố phôi pha, tìm bước cõi nhàn du
Khung mảng trắng giữa thu vàng lá chết
Nào hay đâu gặp lại bóng hình xưa
Niềm xúc động trước tà chiều vắng vẻ
Bên góc mờ quạnh quẽ, mái tranh xiêu
Phải chịu đựng tiếng kêu từ mỏm đá
Nỉ non buồn rỉ rả trải đìu hiu...
Thêm cảm khái thật nhiều khi nhìn thấy
Tối tăm dần khép lại ánh hoàng hôn
Vậy mà giữa chập chờn bầu le lói
Kẻ mệt nhoài vẫn tới đỉnh đầu non
Tôi muốn tặng mảnh hồn Ai điệp khúc
Nhạc êm đềm chất ngất tiếng du dương
Để xoa dịu những buồn đau khốn khổ
Nhưng bốn bề lối ngõ chỉ mù sương...
18/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (429)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (444)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (460)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (477)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (491)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (444)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (460)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (477)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (491)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết