Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1580)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1580)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1580)
Tơ Lòng Ngỡ Đã Nguôi Ngoai
Mấy năm rồi tưởng đã khép buồng tim
Khâu nỗi nhớ, nhận chìm khung dĩ vãng
Nào có biết hôm nay trời chạng vạng
Gặp lại Người, bảng lảng khúc sầu đau…
Gót lang thang trên phố xá sẫm màu
Khi Đông lập Thu dàu dàu từ tạ
Tiết chuyển lạnh khiến hàng cây trút lá
Những côn trùng vội vã núp vào hang
Quán cà phê với chái nhựa bên đàng
Nơi hò hẹn tuổi đang còn xuân phới
Chẳng lo lắng tương lai điều nghĩ ngợi
Chuỗi vô tư hồ hởi rạng nét hồng
Ghế kia ngồi thuốc nhả quyện tầng không
Dáng tiều tuỵ chất chồng bao lam lũ
Điểm lấm tấm phất phơ bờ che phủ
Vướng phong trần lụ khụ mái đầu xanh
Chợt xốn xang như đất lỡ tan tành
Nghe vụn vỡ mỏng manh làn sương khói
Niềm thôi thúc chực trào dâng réo gọi
Điệu dập dồn siết cõi dạ thêm sâu
Duyên cớ chi sao cứ mãi nhịp cầu
Cho bịn rịn rèm châu buồn se sắt
Cảnh ngang trái trớ trêu hoài xếp đặt
Để nụ cười héo hắt đọng vành môi
Mưa bất ngờ..bong bóng lập lờ trôi
Thời gian bỗng từng hồi khơi ngột ngạt
Chừ khoảng cách xa xăm dường bát ngát
Lệ lưng tròng nhoà nhạt bước chân đêm.
October 29, 2019
Tam Muội
Dở Dang Hồn Tức Tưởi
Gặp lại em khi lửa tình đã tắt
Chuyện cung đàn vỡ nát gạt qua rồi
Nay bất ngờ...khiến gợn sóng đầy vơi
Dậy man mác, ngậm ngùi đau giữa trái...
Đượm duyên dáng, diễm kiều khoe sắc ấy
Giờ hoá thành tím tái, rũ chiều đông
Giống như ai, em cũng có tấm chồng
Mà chồng đấy! Còn lòng em quạnh vắng
Vòng định mệnh đẩy chìm sâu hố thẳm
Ngất đỉnh sầu, cay đắng dạ triền miên
Lắm bao lần gượng đứng thẳng người lên
Nhưng kiệt sức cam đành xuôi phận số
Dưới đèn treo, nghẹn ngào em nức nở
Nét u hoài, vò võ, giọt châu sa
Đã hết rồi, là vợ của người ta
Sao cứ mãi hương xưa niềm phảng phất...
Kể sự việc kèm theo từng tiếng nấc
Nhểu đầm đìa, suối mắt ửng màu thu
Khiến cho kẻ đang lặng lẽ trầm tư
Buồn thấm thía, thẫn thờ thêm da diết
Tôi cố nén cho đừng cơn gào thét
Uất hận tràn bạc ác, ở bên kia
Nỡ nhẫn tâm bẻ gãy một cành hoa
Khi giữa độ đậm đà hương loang toả
Cánh hoa vỡ, nhuỵ hồng rơi mé cỏ
Bị vật vờ ngọn gió dập vùi tan
Để trọn đời hồn mộng cánh lang thang
Hoài tức tưởi nhớ trăng vàng lộng ánh...
29/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (18)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết