Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1648)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1648)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1648)
Tình Khúc Sầu Đông
Đông đã về nơi ấy lạnh không anh
Có tuyết trắng đọng mành xuyên cõi dạ
Khi nhìn thấy những hàng cây trụi lá
Xác xơ cành buồn bã nỗi niềm riêng
Hun khói làn loang lổ nguyệt ngả nghiêng
Sợi trống vắng xích xiềng vây tâm khảm
Rơi lạc lõng giữa khung trời u ám
Chuỗi chuông sầu va chạm trái tim đơn
Ôm suy tư để giấc ngủ chập chờn
Tủi số phận dỗi hờn tơ duyên kiếp
Nghe tiếng dế cô miên trầm khúc điệp
Mà muộn phiền bước tiếp quãng đời đau?…
Còn chốn đây đợt sóng vỗ mạn tàu
Cảnh bàng bạc nhuốm màu lam tang tóc
Ngọn băng giá thổi khô vành mắt ngọc
Rớt lưng tròng bao bọc rát vết thương
Ôi ngổn ngang! Ôi vướng mắc đoạn trường
Cho lặng lẽ vấn vương chìm hoang dại
Đêm hướng vọng hoài trông miền xa ngái
Mối võ vàng siết mãi mảnh hồn côi
Nằm trở trăn đếm tích tắc từng hồi
Gió len lỏi nhạt môi mờ ảo ảnh
Trăng u uất cũng phai nhoà lóng lánh
Ngẩn ngơ lòng hiu quạnh lệ mi cay
Tình sắt đinh sao giở giói tháng ngày
Khiến nhung nhớ quả này như ai chiết
Bởi ánh lửa yêu đương đà bất diệt
Đành ngậm ngùi da diết quyện bóng câu.
November 9, 2019
Tam Muội
Thổn Thức Tơ Vương
Thổi nữa đi! Hãy thổi nhiều đi gió
Cho dưới vòm quạnh quẽ chút du dương
Thoang thoảng giũ trôi bớt vẻ u buồn
Kẻ lặng lẽ trên đường, mang tâm khảm!
Khối tim tím trầm ưu hằng ghị nặng
Lắc lư hoài mà chẳng thể gì hơn
Trưa nhìn mây chầm chậm kéo hoàng hôn
Góc sâu thẳm điệp đờn rơi bảng lảng
Đã mấy thu, kể từ khuya lộng ánh
Khúc tơ lòng gịuc cánh lướt ngàn khơi
Tai chợt nghe văng vẳng giữa trăng soi
Tiếng hú gọi! Mình ơi! Em lặn lội...
Chạnh bỡ ngỡ, hồn linh xuôi bước tới
Một cái gì vời vợi tợ thân quen
Để dạt dào, xúc cảm gợn lên tim
Rồi mối chỉ xe duyên, thuyền du bể
Nào đâu bận đỉnh chung hay quyền thế
Chẳng ảnh hình bóng xế hoặc bầu xanh
Chỉ điệu đồng, thắm thiết dậy bâng khuâng
Thầm trao gửi đá vàng, câu hẹn ước
Đêm ấm áp ngắm vầng in đáy nước
Hoà dịu dàng lả lướt những làn thơ
Chiều thênh thang thưởng thức lững sương mờ
Dâng giọng hát à ơ thành ý nhạc
Tối man mát tắm ngọn luồn êm ả
Vói bàn tay qua đó nắm bàn tay
Đôi bàn tay siết chặt nhấc cùng bay
Vào lồng lộng say say tình yêu dấu...
Dòng cách trở, vấn vương chìm đau đáu
Lo chăn đơn buốt bậu buổi đông về
Ngại lá vàng nẻo vắng rụng lê thê
Nàng vò võ, não nề theo nỗi nhớ...
27/11/2019
Nguyễn Thành Sáng
Tình Khúc Sầu Đông
Đông đã về nơi ấy lạnh không anh
Có tuyết trắng đọng mành xuyên cõi dạ
Khi nhìn thấy những hàng cây trụi lá
Xác xơ cành buồn bã nỗi niềm riêng
Hun khói làn loang lổ nguyệt ngả nghiêng
Sợi trống vắng xích xiềng vây tâm khảm
Rơi lạc lõng giữa khung trời u ám
Chuỗi chuông sầu va chạm trái tim đơn
Ôm suy tư để giấc ngủ chập chờn
Tủi số phận dỗi hờn tơ duyên kiếp
Nghe tiếng dế cô miên trầm khúc điệp
Mà muộn phiền bước tiếp quãng đời đau?…
Còn chốn đây đợt sóng vỗ mạn tàu
Cảnh bàng bạc nhuốm màu lam tang tóc
Ngọn băng giá thổi khô vành mắt ngọc
Rớt lưng tròng bao bọc rát vết thương
Ôi ngổn ngang! Ôi vướng mắc đoạn trường
Cho lặng lẽ vấn vương chìm hoang dại
Đêm hướng vọng hoài trông miền xa ngái
Mối võ vàng siết mãi mảnh hồn côi
Nằm trở trăn đếm tích tắc từng hồi
Gió len lỏi nhạt môi mờ ảo ảnh
Trăng u uất cũng phai nhoà lóng lánh
Ngẩn ngơ lòng hiu quạnh lệ mi cay
Tình sắt đinh sao giở giói tháng ngày
Khiến nhung nhớ quả này như ai chiết
Bởi ánh lửa yêu đương đà bất diệt
Đành ngậm ngùi da diết quyện bóng câu.
November 9, 2019
Tam Muội
Thổn Thức Tơ Vương
Thổi nữa đi! Hãy thổi nhiều đi gió
Cho dưới vòm quạnh quẽ chút du dương
Thoang thoảng giũ trôi bớt vẻ u buồn
Kẻ lặng lẽ trên đường, mang tâm khảm!
Khối tim tím trầm ưu hằng ghị nặng
Lắc lư hoài mà chẳng thể gì hơn
Trưa nhìn mây chầm chậm kéo hoàng hôn
Góc sâu thẳm điệp đờn rơi bảng lảng
Đã mấy thu, kể từ khuya lộng ánh
Khúc tơ lòng gịuc cánh lướt ngàn khơi
Tai chợt nghe văng vẳng giữa trăng soi
Tiếng hú gọi! Mình ơi! Em lặn lội...
Chạnh bỡ ngỡ, hồn linh xuôi bước tới
Một cái gì vời vợi tợ thân quen
Để dạt dào, xúc cảm gợn lên tim
Rồi mối chỉ xe duyên, thuyền du bể
Nào đâu bận đỉnh chung hay quyền thế
Chẳng ảnh hình bóng xế hoặc bầu xanh
Chỉ điệu đồng, thắm thiết dậy bâng khuâng
Thầm trao gửi đá vàng, câu hẹn ước
Đêm ấm áp ngắm vầng in đáy nước
Hoà dịu dàng lả lướt những làn thơ
Chiều thênh thang thưởng thức lững sương mờ
Dâng giọng hát à ơ thành ý nhạc
Tối man mát tắm ngọn luồn êm ả
Vói bàn tay qua đó nắm bàn tay
Đôi bàn tay siết chặt nhấc cùng bay
Vào lồng lộng say say tình yêu dấu...
Dòng cách trở, vấn vương chìm đau đáu
Lo chăn đơn buốt bậu buổi đông về
Ngại lá vàng nẻo vắng rụng lê thê
Nàng vò võ, não nề theo nỗi nhớ...
27/11/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (429)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (444)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (460)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (477)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (491)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (444)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (460)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (477)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (491)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết