Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1656)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1656)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1656)
Tái Ngộ Mơ Duyên
Ta đã say tình, say thật say
Sau đêm hôm ấy nắm bàn tay
Bốn dòng suối biếc hoà lay động
Nhịp đập ngân nga ngập “Chỗ nầy”!
Từ sâu thăm thẳm của long lanh
Ta thấy nàng đang bước lại gần
Nhoẻn nụ môi hồng, e ấp nói
Thiếp đây… đã trọn gửi trao Chàng
Rồi nàng ngước mặt hướng hoàng hôn
Chớp chớp, nghiêng ngiêng, má ửng hồng
Dấu vẻ thẹn thùa, mân vạt lụa
Khẽ khàng… Lang có hiểu hay không?...
Giật mình tỉnh giấc giữa canh khuya
Cảnh gặp trong mơ lững thững về
Dào dạt từng hồi theo nối tiếc
Dưới màn đông lạnh trổi lê thê
Thế rồi lặng lẽ cuộc nhân sinh
Thao thức vấn vương, nhớ ảnh hình
Canh cánh chuỗi dài ôm dạ tưởng…
Ngày kia bất chợt nhập hồn linh!
Ta chạnh bâng khuâng dưới bóng mờ
Nghe luồng gió nhẹ lảy rung tơ
Âm thanh êm ả loang cành lá
Xúc cảm dâng tràn, bật ý thơ
Không gian, mảng trắng kiếm tìm thương
Đăng đẳng ba thu lắm bụi đường
Lúc ngỡ duyên thuyền xuôi bến mộng
Nào hay nhánh rũ dụ làn sương...
Lang thang phiêu lãng để phôi pha
Một tối trăng thanh trải ánh ngà
“Vô thỉ Muội lần về hiện kiếp...”
Quỳnh Nương yêu dấu của lòng Ta...
7/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Có Phải Duyên Thời
Buồn dâng tâm khảm bước lang thang
Ghé quán Trà Hương ở cuối đàng
Thưởng thức đậm đà khơi trí giác
Hầu vơi khoảng trống, ngớt hoang mang
Ngẫm phận hẩm hiu mãi đoạ đày
Nếm toàn vị đắng lẫn chua cay
Tình yêu ngỡ tưởng hồng duyên nợ
Nào biết hoá công khéo sắp bày
Cả hai thấu hiểu, lắm dung hoà
An ủi vỗ về những dịu xoa
San sẻ ngọt bùi trong cuộc sống
Nhưng rồi chẳng đặng, trễ tàu toa
Để tháng ngày qua nhói cả lòng
Tơ chùng vướng mắc cảnh long đong
Xót xa cánh nhạn chìm cô lẻ
Da diết chim ruồi nức nở mong...
Bỗng ngắt dòng suy bởi cạnh bàn
Một chàng chững chạc, ngón tay đan
Trung niên dày dạn màu sương gió
Lịch sự mở lời đến hỏi han
Cảm giác xập xình gợn tấm tranh
Quả nghiêng khởi động thoảng lay cành
Mơ hồ quen biết thời tiền kiếp
Thoáng chốc chừng như chớm tựu thành...
Hoàng hôn lấp ló phía chân trời
Khoảnh khắc chuyện trò nhặt thảnh thơi
Quyến luyến chia tay dời gót ngọc
Dường nghe lác đác lá sầu rơi
Gặp gỡ bây chừ có thể không?
Mà sao vương vấn, lại tương đồng?
Âm vang róc rách luồn tim mạch
Mát tợ mưa phùn đang rải bông.
December 1, 2019
Tam Muội
Tái Ngộ Mơ Duyên
Ta đã say tình, say thật say
Sau đêm hôm ấy nắm bàn tay
Bốn dòng suối biếc hoà lay động
Nhịp đập ngân nga ngập “Chỗ nầy”!
Từ sâu thăm thẳm của long lanh
Ta thấy nàng đang bước lại gần
Nhoẻn nụ môi hồng, e ấp nói
Thiếp đây… đã trọn gửi trao Chàng
Rồi nàng ngước mặt hướng hoàng hôn
Chớp chớp, nghiêng ngiêng, má ửng hồng
Dấu vẻ thẹn thùa, mân vạt lụa
Khẽ khàng… Lang có hiểu hay không?...
Giật mình tỉnh giấc giữa canh khuya
Cảnh gặp trong mơ lững thững về
Dào dạt từng hồi theo nối tiếc
Dưới màn đông lạnh trổi lê thê
Thế rồi lặng lẽ cuộc nhân sinh
Thao thức vấn vương, nhớ ảnh hình
Canh cánh chuỗi dài ôm dạ tưởng…
Ngày kia bất chợt nhập hồn linh!
Ta chạnh bâng khuâng dưới bóng mờ
Nghe luồng gió nhẹ lảy rung tơ
Âm thanh êm ả loang cành lá
Xúc cảm dâng tràn, bật ý thơ
Không gian, mảng trắng kiếm tìm thương
Đăng đẳng ba thu lắm bụi đường
Lúc ngỡ duyên thuyền xuôi bến mộng
Nào hay nhánh rũ dụ làn sương...
Lang thang phiêu lãng để phôi pha
Một tối trăng thanh trải ánh ngà
“Vô thỉ Muội lần về hiện kiếp...”
Quỳnh Nương yêu dấu của lòng Ta...
7/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Có Phải Duyên Thời
Buồn dâng tâm khảm bước lang thang
Ghé quán Trà Hương ở cuối đàng
Thưởng thức đậm đà khơi trí giác
Hầu vơi khoảng trống, ngớt hoang mang
Ngẫm phận hẩm hiu mãi đoạ đày
Nếm toàn vị đắng lẫn chua cay
Tình yêu ngỡ tưởng hồng duyên nợ
Nào biết hoá công khéo sắp bày
Cả hai thấu hiểu, lắm dung hoà
An ủi vỗ về những dịu xoa
San sẻ ngọt bùi trong cuộc sống
Nhưng rồi chẳng đặng, trễ tàu toa
Để tháng ngày qua nhói cả lòng
Tơ chùng vướng mắc cảnh long đong
Xót xa cánh nhạn chìm cô lẻ
Da diết chim ruồi nức nở mong...
Bỗng ngắt dòng suy bởi cạnh bàn
Một chàng chững chạc, ngón tay đan
Trung niên dày dạn màu sương gió
Lịch sự mở lời đến hỏi han
Cảm giác xập xình gợn tấm tranh
Quả nghiêng khởi động thoảng lay cành
Mơ hồ quen biết thời tiền kiếp
Thoáng chốc chừng như chớm tựu thành...
Hoàng hôn lấp ló phía chân trời
Khoảnh khắc chuyện trò nhặt thảnh thơi
Quyến luyến chia tay dời gót ngọc
Dường nghe lác đác lá sầu rơi
Gặp gỡ bây chừ có thể không?
Mà sao vương vấn, lại tương đồng?
Âm vang róc rách luồn tim mạch
Mát tợ mưa phùn đang rải bông.
December 1, 2019
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (429)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (444)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (460)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (477)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (491)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (444)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (460)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (477)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (491)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết