Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1682)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1682)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1682)
Canh Tàn Thao Thức
Chiều bàng bạc, vạc kêu buồn thê thảm
Tảng mây đùn u ám, xám không gian
Gió thổi mạnh, lạnh tràn qua tâm khảm
Phút nhớ Chàng, quàng bám rũ hồng nhan
Dấu Yêu hỡi! Bởi đàn cung lỗi nhịp
Bão cuốn chìm, bìm bịp giãy giụa đau
Duyên vạn kỉ, rỉ màu loang lổ níp
Ngỡ Ta Bà, là dịp hạnh ngộ nhau
Nhưng sóng tạt, nát tàu lên nghịch cảnh
Nghĩa đậm sâu, đâu sánh bước chung đường
Hoài hướng vọng, bóng hường trông hiu quạnh
Khi buông mành, canh cánh chuyện uyên ương
Nén giọt đắng đoạn trường, cương mải miết
Ngựa chùng chân, dần kiệt quệ vó câu
Chuỗi chờ đợi, sợi sầu vô tình giết
Hoá công bày, cay nghiệt rớt bể dâu
Lòng chua xót, giọt châu luồn gối lẻ
Thán thạch sùng, rung khẽ giữa màn đêm
Khơi nhức nhối, nỗi rêm xuyên nứt nẻ
Mạch máu đào, dao nhẹ xát muối thêm
Mưa tí tách, lách thềm văng vào cửa
Khiến mảnh hồn, dồn chứa những cô liêu
Muốn nối chỉ thả diều, phiêu diêu nửa
Quả địa cầu trọn hứa, chữa đăm chiêu
Đò trễ chuyến, quyện điêu linh thao thức
Bến sông Ma náo nức, chực trở về
Bên mái ấm, thấm thê phu rạo rực
Xoá thăng trầm, đâm vực thẳm tái tê.
August 4, 2019
Tam Muội
Man Mác Gợn Con Tim
Vẫn thường lệ buổi lần xe ra cửa
Tay ga rồ, lối ngõ lướt phăng phăng
Quán quen thuộc bên đường, ngồi nhấm nháp
Vị thơm lừng thưởng thức chút lâng lâng...
Rồi cũng vậy, bâng khuâng dòng suy nghĩ
Có phải nầy bọt bể rã trùng khơi
Hay những mất, chơi vơi bầu ráng xế
Khiến vương buồn, đôi khoé ửng sầu tơi
Canh cánh dạ ngậm ngùi loang sâu thẳm
Nào lặng yên, bình thản gót chân đi
Thao thức quạnh, cứ lê hồn tít tận
Rớt mịt mùng, hụt hẫng, nỗi lê thê
Chạnh nhớ mãi câu thề trên nền dắn
Nhớ lộng ngàn vỗ cánh lướt trời mây
Nhớ cơ cực chuỗi ngày dầy mưa nắng
Nhớ nghĩa tình sâu nặng, nấu nung say...
Trăm nỗi nhớ lắt lay hoài tâm tưởng
Đẩy vật vờ, vất vưởng bóng hoàng hôn
Cho thỉnh thoảng chập chờn tia lởn vởn
Gợi đáy chìm gờn gợn sóng từng cơn
Người nghệ sĩ khảy đờn hoà điệu hát
Còn ta thì man mác với riêng ta
Nhẹ thanh thản chỉ là trong khoảnh khắc
Tợ sương mờ bàng bạc loãng tan xa
Ngụm trầm ngâm, ngắm la đà nhánh rũ
Chốc chốc về gió giũ lá rung rinh
Loáng thoáng hiện ảnh hình thời xưa cũ
Gửi vần thơ khuây khoả tím mông mênh...
12/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Canh Tàn Thao Thức
Chiều bàng bạc, vạc kêu buồn thê thảm
Tảng mây đùn u ám, xám không gian
Gió thổi mạnh, lạnh tràn qua tâm khảm
Phút nhớ Chàng, quàng bám rũ hồng nhan
Dấu Yêu hỡi! Bởi đàn cung lỗi nhịp
Bão cuốn chìm, bìm bịp giãy giụa đau
Duyên vạn kỉ, rỉ màu loang lổ níp
Ngỡ Ta Bà, là dịp hạnh ngộ nhau
Nhưng sóng tạt, nát tàu lên nghịch cảnh
Nghĩa đậm sâu, đâu sánh bước chung đường
Hoài hướng vọng, bóng hường trông hiu quạnh
Khi buông mành, canh cánh chuyện uyên ương
Nén giọt đắng đoạn trường, cương mải miết
Ngựa chùng chân, dần kiệt quệ vó câu
Chuỗi chờ đợi, sợi sầu vô tình giết
Hoá công bày, cay nghiệt rớt bể dâu
Lòng chua xót, giọt châu luồn gối lẻ
Thán thạch sùng, rung khẽ giữa màn đêm
Khơi nhức nhối, nỗi rêm xuyên nứt nẻ
Mạch máu đào, dao nhẹ xát muối thêm
Mưa tí tách, lách thềm văng vào cửa
Khiến mảnh hồn, dồn chứa những cô liêu
Muốn nối chỉ thả diều, phiêu diêu nửa
Quả địa cầu trọn hứa, chữa đăm chiêu
Đò trễ chuyến, quyện điêu linh thao thức
Bến sông Ma náo nức, chực trở về
Bên mái ấm, thấm thê phu rạo rực
Xoá thăng trầm, đâm vực thẳm tái tê.
August 4, 2019
Tam Muội
Man Mác Gợn Con Tim
Vẫn thường lệ buổi lần xe ra cửa
Tay ga rồ, lối ngõ lướt phăng phăng
Quán quen thuộc bên đường, ngồi nhấm nháp
Vị thơm lừng thưởng thức chút lâng lâng...
Rồi cũng vậy, bâng khuâng dòng suy nghĩ
Có phải nầy bọt bể rã trùng khơi
Hay những mất, chơi vơi bầu ráng xế
Khiến vương buồn, đôi khoé ửng sầu tơi
Canh cánh dạ ngậm ngùi loang sâu thẳm
Nào lặng yên, bình thản gót chân đi
Thao thức quạnh, cứ lê hồn tít tận
Rớt mịt mùng, hụt hẫng, nỗi lê thê
Chạnh nhớ mãi câu thề trên nền dắn
Nhớ lộng ngàn vỗ cánh lướt trời mây
Nhớ cơ cực chuỗi ngày dầy mưa nắng
Nhớ nghĩa tình sâu nặng, nấu nung say...
Trăm nỗi nhớ lắt lay hoài tâm tưởng
Đẩy vật vờ, vất vưởng bóng hoàng hôn
Cho thỉnh thoảng chập chờn tia lởn vởn
Gợi đáy chìm gờn gợn sóng từng cơn
Người nghệ sĩ khảy đờn hoà điệu hát
Còn ta thì man mác với riêng ta
Nhẹ thanh thản chỉ là trong khoảnh khắc
Tợ sương mờ bàng bạc loãng tan xa
Ngụm trầm ngâm, ngắm la đà nhánh rũ
Chốc chốc về gió giũ lá rung rinh
Loáng thoáng hiện ảnh hình thời xưa cũ
Gửi vần thơ khuây khoả tím mông mênh...
12/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (24)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (36)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (48)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (63)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (78)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (36)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (48)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (63)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (78)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết