Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1745)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1745)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1745)
Tìm Đâu Cái Thuở Thanh Xuân
Đang tản bộ bỗng trời giông kém sắc
Đàn chim chiều hục hặc vỗ cánh bay
Sát bờ đê chú nghé ngọ tập cày
Cũng vội vã tìm ngay lùm để núp
Dưới gốc phượng một căn lều lụp xụp
Vốn sơ sài nhưng giúp đỡ qua cơn
Vài nhánh cây xào xạc trỗi điệu đờn
Vầng mây xám rập rờn treo đỉnh núi
Gió lất phất cuốn theo luồng mưa bụi
Giạt vào hồn nghe tủi phận tâm can
Mái thanh xuân đã lấm tấm sương ngàn
Làn da nõn sớm chan màu nhợt nhạt
Chợt hoài niệm với đồng xanh bát ngát
Lúc hương nồng dào dạt chuỗi yêu đương
Mình hò đôi khi cấy mạ dưới mường
Rồi xui khiến vấn vương từ dạo đó
Buổi ra mắt giữa tông đường hai họ
Ngỡ tròn duyên, mộng gõ nhịp êm đềm
Ai đâu ngờ oan trái dặm buốt thêm
Cho sầu lá hiên thềm nằm trơ trọi
Xây mơ ước, bấy thời gian mong mỏi
Giờ tan tành giở giói ngọn chua cay
Kẻ đến sau há được hưởng tháng ngày
Ôm hạnh phúc, đắm say, quên người khác
Giọt tí tách nhẹ nhàng như khúc nhạc
Sao quặn lòng lác đác những lắc lư
Cố nhân ơi! Chẳng biết hiện bây chừ
Có thổn thức suy tư tình dang dở?
November 24, 2019
Tam Muội
Lẳng Lặng Giữ Hồn Thơ
Bầu lụn nắng rải tia tàn ấm ruộng
Dãy lờ mờ kết cụm đứng chờ đêm
Bác nông phu mình ên cong ảnh dáng
Hướng thẳng về tổ ấm bước chân đơn...
Kia con trâu xám, lom khom đám cỏ
Có lẽ do suốt bữa thửa cày lâu
Mất sức nhiều, đói mau, thèm tẩm bổ
Vẫn thản nhiên đứng đó, của trời khao
Bức hình chụp đượm màu xanh lúa mạ
Trải nét hiền, êm ả cảnh đồng quê
Gợi tiếng lòng lê thê niềm nhung nhớ
Kẻ một thời tuổi trẻ chẳng còn chi...
Bởi đại lộ, gió ghì cây đổ nhánh
Bánh xe đời đạp thắng, ngược quay lui
Âm thầm quẹo tìm nơi luồn lách tránh
Tạo sinh tồn thủng thẳng trước chơi vơi
Năm năm trường ngậm ngùi nhìn lam khói
Ngày nhọc nhằn nắng rọi sém da trơn
Chiều thao thức quạnh buồn trông vời vợi
Tối hiên mờ, mệt mỏi thả hoàng hôn...
Giờ chàng ấy vẫn còn, nhưng đã khác
Muối tiêu tràn dẫm nát mái bồng mây
Thuở rực ánh, nhìn ai, nhiều rung lắc
Nay thẫn thờ phảng phất giọt sương lay
Rồi thỉnh thoảng ghé đây lề quán vắng
Ngồi trầm ngâm ngụm đắng, dạ bâng quơ
Tiếc tuổi mộng ngàn mơ rơi biển trắng
Phút giây nầy lẳng lặng giữ hồn thơ...
9/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Tìm Đâu Cái Thuở Thanh Xuân
Đang tản bộ bỗng trời giông kém sắc
Đàn chim chiều hục hặc vỗ cánh bay
Sát bờ đê chú nghé ngọ tập cày
Cũng vội vã tìm ngay lùm để núp
Dưới gốc phượng một căn lều lụp xụp
Vốn sơ sài nhưng giúp đỡ qua cơn
Vài nhánh cây xào xạc trỗi điệu đờn
Vầng mây xám rập rờn treo đỉnh núi
Gió lất phất cuốn theo luồng mưa bụi
Giạt vào hồn nghe tủi phận tâm can
Mái thanh xuân đã lấm tấm sương ngàn
Làn da nõn sớm chan màu nhợt nhạt
Chợt hoài niệm với đồng xanh bát ngát
Lúc hương nồng dào dạt chuỗi yêu đương
Mình hò đôi khi cấy mạ dưới mường
Rồi xui khiến vấn vương từ dạo đó
Buổi ra mắt giữa tông đường hai họ
Ngỡ tròn duyên, mộng gõ nhịp êm đềm
Ai đâu ngờ oan trái dặm buốt thêm
Cho sầu lá hiên thềm nằm trơ trọi
Xây mơ ước, bấy thời gian mong mỏi
Giờ tan tành giở giói ngọn chua cay
Kẻ đến sau há được hưởng tháng ngày
Ôm hạnh phúc, đắm say, quên người khác
Giọt tí tách nhẹ nhàng như khúc nhạc
Sao quặn lòng lác đác những lắc lư
Cố nhân ơi! Chẳng biết hiện bây chừ
Có thổn thức suy tư tình dang dở?
November 24, 2019
Tam Muội
Lẳng Lặng Giữ Hồn Thơ
Bầu lụn nắng rải tia tàn ấm ruộng
Dãy lờ mờ kết cụm đứng chờ đêm
Bác nông phu mình ên cong ảnh dáng
Hướng thẳng về tổ ấm bước chân đơn...
Kia con trâu xám, lom khom đám cỏ
Có lẽ do suốt bữa thửa cày lâu
Mất sức nhiều, đói mau, thèm tẩm bổ
Vẫn thản nhiên đứng đó, của trời khao
Bức hình chụp đượm màu xanh lúa mạ
Trải nét hiền, êm ả cảnh đồng quê
Gợi tiếng lòng lê thê niềm nhung nhớ
Kẻ một thời tuổi trẻ chẳng còn chi...
Bởi đại lộ, gió ghì cây đổ nhánh
Bánh xe đời đạp thắng, ngược quay lui
Âm thầm quẹo tìm nơi luồn lách tránh
Tạo sinh tồn thủng thẳng trước chơi vơi
Năm năm trường ngậm ngùi nhìn lam khói
Ngày nhọc nhằn nắng rọi sém da trơn
Chiều thao thức quạnh buồn trông vời vợi
Tối hiên mờ, mệt mỏi thả hoàng hôn...
Giờ chàng ấy vẫn còn, nhưng đã khác
Muối tiêu tràn dẫm nát mái bồng mây
Thuở rực ánh, nhìn ai, nhiều rung lắc
Nay thẫn thờ phảng phất giọt sương lay
Rồi thỉnh thoảng ghé đây lề quán vắng
Ngồi trầm ngâm ngụm đắng, dạ bâng quơ
Tiếc tuổi mộng ngàn mơ rơi biển trắng
Phút giây nầy lẳng lặng giữ hồn thơ...
9/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (18)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết