Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1749)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1749)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1749)
Trước Phút Tạm Chia Tay
Nghe em nói, chỉ còn vài bữa nữa
Gió ru tình khung cửa khuất về xa
Để đìu hiu, lặng lẽ góc hiên nhà
Lưu luyến vọng, ngân nga bài ca cổ!
Mùa phượng đỏ... chia tay, đầy nức nở
Thắt thẻo buồn, vò võ, vấn vương thương
Đêm u tịch, bàng bạc khắp làn sương
Chiều quạnh quẽ, ngập vàng phơi thơ thẩn
Chắc có lẽ không gian từ tít tận
Áng mây mờ chầm chậm kéo ngang đây
Tàn nghiêng nhánh thỉnh thoảng lắc bàn tay
Chút lả tả nhẹ rơi bờ non nỉ...
“Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu”
Thơ Xuân Diệu da diết biết bao nhiêu
Sầu than thở liêu xiêu niềm tha thiết
Còn đôi ta chẳng cây cành rũ riệt
Há biển ngàn, sóng biếc lạc thuyền bơi
Cũng chưa hề nẻo vắng thiếu trăng soi
Hoặc đơn điệu ngậm ngùi si bến mộng
Tình hai đứa ngập tràn muôn sức sống
Dưới canh thâu lồng lộng vạn vì sao
Giữa vườn xuân hoa thắm nở rợp màu
Đầy chất ngất ngọt ngào men với mật
Chỉ thao thức cung đàn ngân khúc nhạc
Bóng Ngưu Lang dõi mắt hướng đợi chờ
Chỉ ráng tà man mác, nỗi chơ vơ
Con sông nhỏ thẫn thờ đò đậu bến
Tạm chia tay vài tuần em qua bển
Tợ như dài đăng đẳng tím thời gian...
20/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Trước Phút Tạm Chia Xa
Hai tuần tới trở về thăm Cha Mẹ
Sao chạnh lòng rớt khẽ sợi héo hon
Tạm rời nhau đã tựa hứng trận đòn
Đau hạ xuống lách lòn bao nhức nhối
Sau tin nhắn, gió dường mang hờn dỗi
Dẫu dịu dàng vẫn thổi ngọn mát ru
Nhẹ vén qua mỏng mảnh lớp sương mù
Để tia nắng chu du miền đất lạ
Em cảm nhận nên âm thầm lau má
Giọt lăn dài vội vã cuốn rèm mi
Nếu hoá công cho ước được điều thì
Vòng tay trọn siết ghì anh thật chắt
Không còn nữa thời gian xa cách mặt
Chẳng đơn mình se sắt chuỗi buồn tênh
Nằm đếm mưa tí tách, dạ bồng bềnh
Những ngày lễ chênh vênh sầu vô hạn
Không còn nữa khi chiều buông chán nản
Đêm suy tư vầng trán khắc thêm lằn
Ngắm trăng tròn, tủi phận bóng trở trăn
Nghe gió hú lại ngăn dòng lệ chảy
Không còn nữa lẻ loi chìm tận đáy
Nỗi nhớ thương từng cạy cửa tim hồng
Đem thẫn thờ ôm tuyết lạnh vào đông
Rơi hụt hẫng tơ đồng vang thảm điệu
Hãy vui nhé! Vì giờ đây đà hiểu
Duyên rực hồng rạng chiếu khoảng trời xanh
Nào thể chia, hay đứt đoạn cây cành
Mà lảnh lót yến oanh tình tấm mẳn.
January 12, 2020
Tam Muội
Trước Phút Tạm Chia Tay
Nghe em nói, chỉ còn vài bữa nữa
Gió ru tình khung cửa khuất về xa
Để đìu hiu, lặng lẽ góc hiên nhà
Lưu luyến vọng, ngân nga bài ca cổ!
Mùa phượng đỏ... chia tay, đầy nức nở
Thắt thẻo buồn, vò võ, vấn vương thương
Đêm u tịch, bàng bạc khắp làn sương
Chiều quạnh quẽ, ngập vàng phơi thơ thẩn
Chắc có lẽ không gian từ tít tận
Áng mây mờ chầm chậm kéo ngang đây
Tàn nghiêng nhánh thỉnh thoảng lắc bàn tay
Chút lả tả nhẹ rơi bờ non nỉ...
“Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu”
Thơ Xuân Diệu da diết biết bao nhiêu
Sầu than thở liêu xiêu niềm tha thiết
Còn đôi ta chẳng cây cành rũ riệt
Há biển ngàn, sóng biếc lạc thuyền bơi
Cũng chưa hề nẻo vắng thiếu trăng soi
Hoặc đơn điệu ngậm ngùi si bến mộng
Tình hai đứa ngập tràn muôn sức sống
Dưới canh thâu lồng lộng vạn vì sao
Giữa vườn xuân hoa thắm nở rợp màu
Đầy chất ngất ngọt ngào men với mật
Chỉ thao thức cung đàn ngân khúc nhạc
Bóng Ngưu Lang dõi mắt hướng đợi chờ
Chỉ ráng tà man mác, nỗi chơ vơ
Con sông nhỏ thẫn thờ đò đậu bến
Tạm chia tay vài tuần em qua bển
Tợ như dài đăng đẳng tím thời gian...
20/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Trước Phút Tạm Chia Xa
Hai tuần tới trở về thăm Cha Mẹ
Sao chạnh lòng rớt khẽ sợi héo hon
Tạm rời nhau đã tựa hứng trận đòn
Đau hạ xuống lách lòn bao nhức nhối
Sau tin nhắn, gió dường mang hờn dỗi
Dẫu dịu dàng vẫn thổi ngọn mát ru
Nhẹ vén qua mỏng mảnh lớp sương mù
Để tia nắng chu du miền đất lạ
Em cảm nhận nên âm thầm lau má
Giọt lăn dài vội vã cuốn rèm mi
Nếu hoá công cho ước được điều thì
Vòng tay trọn siết ghì anh thật chắt
Không còn nữa thời gian xa cách mặt
Chẳng đơn mình se sắt chuỗi buồn tênh
Nằm đếm mưa tí tách, dạ bồng bềnh
Những ngày lễ chênh vênh sầu vô hạn
Không còn nữa khi chiều buông chán nản
Đêm suy tư vầng trán khắc thêm lằn
Ngắm trăng tròn, tủi phận bóng trở trăn
Nghe gió hú lại ngăn dòng lệ chảy
Không còn nữa lẻ loi chìm tận đáy
Nỗi nhớ thương từng cạy cửa tim hồng
Đem thẫn thờ ôm tuyết lạnh vào đông
Rơi hụt hẫng tơ đồng vang thảm điệu
Hãy vui nhé! Vì giờ đây đà hiểu
Duyên rực hồng rạng chiếu khoảng trời xanh
Nào thể chia, hay đứt đoạn cây cành
Mà lảnh lót yến oanh tình tấm mẳn.
January 12, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2.003)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (161)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (12)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (19)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (28)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (161)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (12)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (19)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (28)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết