Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1786)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1786)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1786)
Thổn Thức Trời Đông
Trời loáng thoáng hơi bay nghe trở giá
Một chút gì canh cánh chảy vào tim
Bởi gió đông nên chăn đắp, phủ rềm
Hay trống vắng nên len băng vào cơ thể!
Còn đâu nữa trăng soi trên sóng bể
Rã ảnh hình rồi tụ lúc dòng êm
Đâu thênh thang lồng lộng giữa màn đêm
Quấn thao thức ngồi xem mây lờ lững
Buổi hừng đông đưa bàn tay ra hứng
Giọt sương sầu nhẹ nhỏ xuống hàng rêu
Để lặng nghe hồn lạnh cất lời kêu
Sao đơn độc, đìu hiu trôi lặng lẽ
Những chiều tà ngắm khung trời quạnh quẽ
Nghe nhớ nhung lai láng vọng xa xôi
Rồi nhẹ nhàng cung điệp khúc à ơi
Đưa cảm xúc đầy vơi vào tâm sự…!
Ôm tất cả kết lại thành hồn tứ
Thả không gian, êm ả với mây sương
Dạt dào theo sáo thổi đến ngàn phương
Trên sóng nước, nẻo đường phơi sáng tỏ…
Thế mà giờ thu tàn, lòng vò võ
Chuỗi thẫn thờ, ảm đạm kéo về đây
Để gió ngàn một thuở rực men say
Nay xa xót, u hoài mang nỗi nhớ
Ta cuốn mình, lặng ngắm mảnh trăng trơ
Tìm thanh thản tháng ngày trong giá rét
Hồn quyện mãi vào thơ nguồn mãnh liệt
Há khung buồn, da diết có hề chi!...
Nguyễn Thành Sáng
Giọt Rượu Cô Đơn
Ngót bảy mùa giam hãm kiếp cô đơn
Giữa tấp nập phủ sơn màu dương thế
Không gian đó một thời ta ngạo nghễ
Giờ tiêu điều khệ nệ rã bước chân
Đọt nắng chiều treo đỉnh núi lần khân
Đang luyến tiếc phút dần buông tắt lịm
Gợi ảo ảnh thướt tha tà áo tím
Nét thẹn thùng mim mỉm đọng vành môi
Lòng miên man quán cóc lặng lẽ ngồi
Ôn kỷ niệm tưởng phôi pha ngày tháng
Dòng thổn thức ngỡ vùi sâu dĩ vãng
Cố quên người, sao bảng lảng trong tâm?...
Dưới canh khuya quyện khói thuốc xót thầm
Hứng sương lạnh trầm ngâm bên mảng tối
Ngàn câu hỏi, vì đâu tình nóng hổi
Chợt hững hờ, em vội vã sang ngang
Lỡ yêu rồi ngậm đắng nuốt xốn xang
Muốn bôi xoá, dạ càng thêm da diết
Đò cập bến kể như đường vĩnh biệt
Hứa nhạt nhoà, hẹn thiết thạch trôi sông
Luôn kiếm tìm nào biết sẽ hoài công
Mơ tiếp nối cầu vồng đêm nhân ngãi
Lướt thuyền mộng vững vàng chung tay lái
Dẫu muộn màng nhưng mải miết cạnh bên…
Thấm men nồng hồn vất vưởng gọi tên
Chỉ thoảng lại sét rền vang trời đất
Duyên chẳng trọn đời còn gì để mất
Giọt rượu tràn chất ngất nỗi niềm riêng.
January 28, 2020
Tam Muội
Thổn Thức Trời Đông
Trời loáng thoáng hơi bay nghe trở giá
Một chút gì canh cánh chảy vào tim
Bởi gió đông nên chăn đắp, phủ rềm
Hay trống vắng nên len băng vào cơ thể!
Còn đâu nữa trăng soi trên sóng bể
Rã ảnh hình rồi tụ lúc dòng êm
Đâu thênh thang lồng lộng giữa màn đêm
Quấn thao thức ngồi xem mây lờ lững
Buổi hừng đông đưa bàn tay ra hứng
Giọt sương sầu nhẹ nhỏ xuống hàng rêu
Để lặng nghe hồn lạnh cất lời kêu
Sao đơn độc, đìu hiu trôi lặng lẽ
Những chiều tà ngắm khung trời quạnh quẽ
Nghe nhớ nhung lai láng vọng xa xôi
Rồi nhẹ nhàng cung điệp khúc à ơi
Đưa cảm xúc đầy vơi vào tâm sự…!
Ôm tất cả kết lại thành hồn tứ
Thả không gian, êm ả với mây sương
Dạt dào theo sáo thổi đến ngàn phương
Trên sóng nước, nẻo đường phơi sáng tỏ…
Thế mà giờ thu tàn, lòng vò võ
Chuỗi thẫn thờ, ảm đạm kéo về đây
Để gió ngàn một thuở rực men say
Nay xa xót, u hoài mang nỗi nhớ
Ta cuốn mình, lặng ngắm mảnh trăng trơ
Tìm thanh thản tháng ngày trong giá rét
Hồn quyện mãi vào thơ nguồn mãnh liệt
Há khung buồn, da diết có hề chi!...
Nguyễn Thành Sáng
Giọt Rượu Cô Đơn
Ngót bảy mùa giam hãm kiếp cô đơn
Giữa tấp nập phủ sơn màu dương thế
Không gian đó một thời ta ngạo nghễ
Giờ tiêu điều khệ nệ rã bước chân
Đọt nắng chiều treo đỉnh núi lần khân
Đang luyến tiếc phút dần buông tắt lịm
Gợi ảo ảnh thướt tha tà áo tím
Nét thẹn thùng mim mỉm đọng vành môi
Lòng miên man quán cóc lặng lẽ ngồi
Ôn kỷ niệm tưởng phôi pha ngày tháng
Dòng thổn thức ngỡ vùi sâu dĩ vãng
Cố quên người, sao bảng lảng trong tâm?...
Dưới canh khuya quyện khói thuốc xót thầm
Hứng sương lạnh trầm ngâm bên mảng tối
Ngàn câu hỏi, vì đâu tình nóng hổi
Chợt hững hờ, em vội vã sang ngang
Lỡ yêu rồi ngậm đắng nuốt xốn xang
Muốn bôi xoá, dạ càng thêm da diết
Đò cập bến kể như đường vĩnh biệt
Hứa nhạt nhoà, hẹn thiết thạch trôi sông
Luôn kiếm tìm nào biết sẽ hoài công
Mơ tiếp nối cầu vồng đêm nhân ngãi
Lướt thuyền mộng vững vàng chung tay lái
Dẫu muộn màng nhưng mải miết cạnh bên…
Thấm men nồng hồn vất vưởng gọi tên
Chỉ thoảng lại sét rền vang trời đất
Duyên chẳng trọn đời còn gì để mất
Giọt rượu tràn chất ngất nỗi niềm riêng.
January 28, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2.010)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết