Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1799)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1799)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1799)
Khoảnh Khắc Nữa Trăng Lên
Em đã đến và hồn anh đẩy nhớ
Hỡi bạn lòng! Em có hiểu hay không?
Để sớm chiều canh cánh, vọng mênh mông
Nỗi vương vấn bềnh bồng nơi tâm khảm!
Đỉnh chất ngất nồng nàn men say đắm
Dấu yêu tình chan chứa cả buồng tim
Mơ màng kia thượng uyển với uyên ương
Cành phượng đỏ, trao thương chìa rỉa mỏ...
Đà Lạt sương mù có hồ Than Thở
Thác Cam Ly trắng xoá bọt ly tan
Đồi thông reo đôi nấm mộ võ vàng
Gieo lữ khách ngỡ ngàng chân khựng bước
Còn ở đây thuyền duyên ta lững nước
Nẻo quay về phía trước bóng câu đưa
Dòng sông buồn, bến đậu thuở ngày xưa
Ngàn kỷ niệm mãi lùa trôi lam khói
Cung mộng ái, từng đêm lui bước tới
Nhạc cung đàn nhẹ trỗi khúc du dương
Anh chép từ, em kết chữ thành chương
Thả cửa gió khoả buồn tơ mối chỉ
“Yêu là chết trong lòng ai một ít”
Còn chúng mình cảm thích biết là bao
Phút vắng xa thắt thẻo một khung sầu
Giây gặp gỡ, ngọt ngào muôn thắm thiết...
Ngửa mặt đi em! Anh lau ngấn lệ
Trái ngang nầy chỉ để thấm sâu hơn
Kia! Lững thững chầm chậm bóng hoàng hôn
Vài giờ nữa, trăng tròn treo cõi lộng...
4/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Về Nhé! Dấu Yêu Xưa
Ôi hoan hỷ! Bởi đời nầy có được
Nguyễn Sáng Thành tiếp bước nợ ba sinh
Lúc tái ngộ đinh ninh mà đánh cược
Phải trăm năm nguyện ước mối duyên tình
Một buổi sáng bình minh trên đất khách
Tiết lập xuân giũ sạch bụi phong trần
Khoác tà áo nghinh tân vào tĩnh mạch
Nảy lộc lành, luồn lách dạ thế nhân
Cảm lai láng, vui lần xuyên huyết quản
Ngân cung đàn uống cạn chén nồng say
Đột nhiên phát khởi, ngay vùng huệ nhãn
Thoáng mơ hồ vầng trán chút lắc lay
“Thơ Thao Thức” an bày Thiên ý định
Phút ban sơ linh tính mách bảo rằng
Dây mơ rễ má, giăng đầy xúng xính
Quấn vợ chồng thủa vịnh dưới bóng trăng
Anh đã biến giá băng thành ngọn suối
Xoá nỗi niềm thay chuỗi mộng thần tiên
Ôn cảnh cũ muộn phiền thời xua đuổi
Ngày tháng êm đềm, cuối chặng đoàn viên
Rồi tha thiết triền miên dòng xướng hoạ
Luôn mải mê để thoả chí tang bồng
Nuôi hoài bão góp công ươm hồng đoá
Nghĩa nước nhà sao xoá kể như không?
Chàng yêu hỡi! Thuyền rồng xuôi nhè nhẹ
Vượt biển ngàn, sóng rẽ, gió lưa thưa
Dường văng vẳng âm vừa nghe thỏ thẻ
Gọi hồn về, về nhé! Dấu yêu xưa.
February 4, 2020
Tam Muội
Khoảnh Khắc Nữa Trăng Lên
Em đã đến và hồn anh đẩy nhớ
Hỡi bạn lòng! Em có hiểu hay không?
Để sớm chiều canh cánh, vọng mênh mông
Nỗi vương vấn bềnh bồng nơi tâm khảm!
Đỉnh chất ngất nồng nàn men say đắm
Dấu yêu tình chan chứa cả buồng tim
Mơ màng kia thượng uyển với uyên ương
Cành phượng đỏ, trao thương chìa rỉa mỏ...
Đà Lạt sương mù có hồ Than Thở
Thác Cam Ly trắng xoá bọt ly tan
Đồi thông reo đôi nấm mộ võ vàng
Gieo lữ khách ngỡ ngàng chân khựng bước
Còn ở đây thuyền duyên ta lững nước
Nẻo quay về phía trước bóng câu đưa
Dòng sông buồn, bến đậu thuở ngày xưa
Ngàn kỷ niệm mãi lùa trôi lam khói
Cung mộng ái, từng đêm lui bước tới
Nhạc cung đàn nhẹ trỗi khúc du dương
Anh chép từ, em kết chữ thành chương
Thả cửa gió khoả buồn tơ mối chỉ
“Yêu là chết trong lòng ai một ít”
Còn chúng mình cảm thích biết là bao
Phút vắng xa thắt thẻo một khung sầu
Giây gặp gỡ, ngọt ngào muôn thắm thiết...
Ngửa mặt đi em! Anh lau ngấn lệ
Trái ngang nầy chỉ để thấm sâu hơn
Kia! Lững thững chầm chậm bóng hoàng hôn
Vài giờ nữa, trăng tròn treo cõi lộng...
4/1/2020
Nguyễn Thành Sáng
Về Nhé! Dấu Yêu Xưa
Ôi hoan hỷ! Bởi đời nầy có được
Nguyễn Sáng Thành tiếp bước nợ ba sinh
Lúc tái ngộ đinh ninh mà đánh cược
Phải trăm năm nguyện ước mối duyên tình
Một buổi sáng bình minh trên đất khách
Tiết lập xuân giũ sạch bụi phong trần
Khoác tà áo nghinh tân vào tĩnh mạch
Nảy lộc lành, luồn lách dạ thế nhân
Cảm lai láng, vui lần xuyên huyết quản
Ngân cung đàn uống cạn chén nồng say
Đột nhiên phát khởi, ngay vùng huệ nhãn
Thoáng mơ hồ vầng trán chút lắc lay
“Thơ Thao Thức” an bày Thiên ý định
Phút ban sơ linh tính mách bảo rằng
Dây mơ rễ má, giăng đầy xúng xính
Quấn vợ chồng thủa vịnh dưới bóng trăng
Anh đã biến giá băng thành ngọn suối
Xoá nỗi niềm thay chuỗi mộng thần tiên
Ôn cảnh cũ muộn phiền thời xua đuổi
Ngày tháng êm đềm, cuối chặng đoàn viên
Rồi tha thiết triền miên dòng xướng hoạ
Luôn mải mê để thoả chí tang bồng
Nuôi hoài bão góp công ươm hồng đoá
Nghĩa nước nhà sao xoá kể như không?
Chàng yêu hỡi! Thuyền rồng xuôi nhè nhẹ
Vượt biển ngàn, sóng rẽ, gió lưa thưa
Dường văng vẳng âm vừa nghe thỏ thẻ
Gọi hồn về, về nhé! Dấu yêu xưa.
February 4, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (18)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết