Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1805)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1805)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1805)
Vẳng Vọng Tiếng Con Tim...
Em vò võ bên góc đời hiu quạnh
Còn anh thì, nẻo vắng dạ hoài vương
Nghĩa đượm nồng yêu đương vơi giá lạnh
Nhưng cũng buồn hụt hẫng, đọng pha sương...
Hoà thổn thức, đường trường chung lối bước
Tiến thẳng về phía trước ngập hương mê
Duyên thiên kỷ nối thề, đan hẹn ước
Quyện ảnh hình tha thiết nắm nhau đi
Đăng đẳng ấy, lê thê làn sóng vỗ
Dáng con thuyền nhấp nhố vượt trùng khơi
Có đôi lúc chơi vơi bầu mưa đổ
Lắm bao lần bão tố giũ, giăng nơi
Đôi chúng mình từng hồi quay đối mặt
Nấu nung nầy chất ngất lửa tin yêu
Lai láng tợ thuỷ triều dâng bát ngát
Đẩy lềnh bềnh rưởi rác giạt rong rêu
Cõi thênh thang thật nhiều màn u ám
Chợt bất ngờ phả xám phủ che ngang
Khiến thỉnh thoảng không tầng hun hút tận
Xoải chim trời mấy bận dậy tâm can...
Khoảnh khắc đó, ngỡ ngàng đà hiểu thấu
Chấp nhận rồi, đậm dấu khó hề lay
Chỉ canh cánh chuỗi dài niềm đau đáu
Mảnh vườn hồng đoá chậu khuất trời mây
V.Q hỡi! Tháng ngày xây khối mộng
Mãi chập chờn chiếc bóng bạn tình chung
Bầu diệu vợi, mịt mùng muôn gió lộng
Đáy linh hồn vẳng vọng tiếng con tim...
16/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Tình Như Gió Mưa
Chỉ vỏn vẹn vài câu mà như xé
Nát cõi lòng nứt nẻ mạch buồng tim
Anh đang tâm dậy sóng để nhận chìm
Con thuyền mộng từng ghim vào ký ức…
Em đã thấy nắng trưa hè hừng hực
Rát bỏng da, trống ngực đập liên hồi
Sắc khô cằn lấp liếm đọng vành môi
Cho héo úa đồi mồi đan thành mảnh
Em đã thấy chòm sao thời óng ánh
Nay lu mờ lành lạnh giữa không gian
Chẳng nên thơ dung dị thủa cơ hàn
Toàn đem lại muôn vàn đau nhức nhối
Em đã thấy râm ran chồng chất bội
Tiếng côn trùng hờn dỗi phủ màn đen
Bóng cô đơn loang lổ dưới ngọn đèn
Niềm thương tổn bon chen thêm dày đặc
Em đã thấy nước xanh đầy giăng mắc
Đám rong rêu nồng nặc bám mặt hồ
Mái ngập ngừng bởi tảng đá nhấp nhô
Đò nghiêng ngả ạt ồ dâng ngập nước…
Em cứ ngỡ Ai hằng mong có được
Đẹp duyên mình sánh bước suốt đời nhau
Thế đành sao mới đó vội phai màu
Làm lã chã dàu dàu đôi mắt ngọc
Nằm trăn trở, trở trăn rồi bật khóc
Nghe bẽ bàng khi đọc những lời cay
Tình yêu ơi! Nỡ xát muối quả này
Hay tại số an bày từ Nguyệt Lão?
February 7, 2020
Tam Muội
Vẳng Vọng Tiếng Con Tim...
Em vò võ bên góc đời hiu quạnh
Còn anh thì, nẻo vắng dạ hoài vương
Nghĩa đượm nồng yêu đương vơi giá lạnh
Nhưng cũng buồn hụt hẫng, đọng pha sương...
Hoà thổn thức, đường trường chung lối bước
Tiến thẳng về phía trước ngập hương mê
Duyên thiên kỷ nối thề, đan hẹn ước
Quyện ảnh hình tha thiết nắm nhau đi
Đăng đẳng ấy, lê thê làn sóng vỗ
Dáng con thuyền nhấp nhố vượt trùng khơi
Có đôi lúc chơi vơi bầu mưa đổ
Lắm bao lần bão tố giũ, giăng nơi
Đôi chúng mình từng hồi quay đối mặt
Nấu nung nầy chất ngất lửa tin yêu
Lai láng tợ thuỷ triều dâng bát ngát
Đẩy lềnh bềnh rưởi rác giạt rong rêu
Cõi thênh thang thật nhiều màn u ám
Chợt bất ngờ phả xám phủ che ngang
Khiến thỉnh thoảng không tầng hun hút tận
Xoải chim trời mấy bận dậy tâm can...
Khoảnh khắc đó, ngỡ ngàng đà hiểu thấu
Chấp nhận rồi, đậm dấu khó hề lay
Chỉ canh cánh chuỗi dài niềm đau đáu
Mảnh vườn hồng đoá chậu khuất trời mây
V.Q hỡi! Tháng ngày xây khối mộng
Mãi chập chờn chiếc bóng bạn tình chung
Bầu diệu vợi, mịt mùng muôn gió lộng
Đáy linh hồn vẳng vọng tiếng con tim...
16/12/2019
Nguyễn Thành Sáng
Tình Như Gió Mưa
Chỉ vỏn vẹn vài câu mà như xé
Nát cõi lòng nứt nẻ mạch buồng tim
Anh đang tâm dậy sóng để nhận chìm
Con thuyền mộng từng ghim vào ký ức…
Em đã thấy nắng trưa hè hừng hực
Rát bỏng da, trống ngực đập liên hồi
Sắc khô cằn lấp liếm đọng vành môi
Cho héo úa đồi mồi đan thành mảnh
Em đã thấy chòm sao thời óng ánh
Nay lu mờ lành lạnh giữa không gian
Chẳng nên thơ dung dị thủa cơ hàn
Toàn đem lại muôn vàn đau nhức nhối
Em đã thấy râm ran chồng chất bội
Tiếng côn trùng hờn dỗi phủ màn đen
Bóng cô đơn loang lổ dưới ngọn đèn
Niềm thương tổn bon chen thêm dày đặc
Em đã thấy nước xanh đầy giăng mắc
Đám rong rêu nồng nặc bám mặt hồ
Mái ngập ngừng bởi tảng đá nhấp nhô
Đò nghiêng ngả ạt ồ dâng ngập nước…
Em cứ ngỡ Ai hằng mong có được
Đẹp duyên mình sánh bước suốt đời nhau
Thế đành sao mới đó vội phai màu
Làm lã chã dàu dàu đôi mắt ngọc
Nằm trăn trở, trở trăn rồi bật khóc
Nghe bẽ bàng khi đọc những lời cay
Tình yêu ơi! Nỡ xát muối quả này
Hay tại số an bày từ Nguyệt Lão?
February 7, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (18)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết