Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1900)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1900)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1900)
Xin Lỗi Dấu Yêu Ơi
Sau buổi họp bỗng nhiên lòng trống trải
Quán ven đường ghé lại tách cà phê
Hương vị thơm sao khứu giác não nề
Đang chầm chậm kéo lê vùng tâm khảm
Chiều sa mạc sắc xuân dường u ám
Mới bốn giờ đã ảm đạm không gian
Khiến chùng dây réo rắt điệu cung đàn
Gieo vương vấn, non ngàn trông thăm thẳm
Yêu dấu hỡi! Tháng ngày duyên đằm thắm
Cơn gió vô tình, gặm nhấm thương đau
Cho bóng nghiêng thất thểu bước dàu dàu
Lời giã biệt xuống tàu ưu uất nghẹn
Lẫn bực tức dùng dằng nhưng kìm nén
Khối trầm tư chận nghẽn mạch máu sầu
Nghĩa đượm nồng, ai nỡ chuốc bể dâu
Câu hẹn ước dài lâu chừng sương khói
Ngồi đây ngẫm nghĩ, ăn năn len lỏi
Chuỗi bất đồng để mọi chuyện trở nên
Đứt đoạn can tràng, nguyệt rớt tuyết rên
Đêm ủ dột quạnh mền ôm phấp phỏng
Đường phía trước với bao nhiêu kỳ vọng
Nào muốn đem băng đóng phủ trường giang
Hãy thứ tha, cùng cưỡi hạc thiên đàng
Giữa mây nước thiếp chàng nghe sóng vỗ
Chẳng gắt gỏng, lạnh lùng, hay phẫn nộ
Hứa trọn đời vẫn trổ Cát Cánh hoa
Như trăng kia vành vạnh há nhạt nhoà
Hoài khăng khít giao thoa trong trời đất.
March 21, 2020
Tam Muội
Em Cứ Khảy Để Tan Trôi...
Tiếng của Mình đâu đây như phảng phất
Nỉ non lời, ngọt mật chảy vào tim
Anh đã nghe, và thấy vỗ mạn thuyền
Thương bạn ngọc thả rèm, bên gối lẻ...
Ngày thui thủi hứng vòm thu quạnh quẽ
Uống lá vàng lả tả rụng đầy sân
Ôm khối mờ hướng vọng một vầng trăng
Giữa ngập xám phủ màn giăng mù mịt
Chỉ còn biết gom mênh mang vào thin thít
Tái tê lòng, rả rích hạt hoài ai
Mượn vần thơ nhểu giọt, cố phôi phai
Bao khắc khoải đong đầy nơi tấc dạ
Để có lúc đỉnh tột cùng buồn bã
Điệp cung đàn khuây khoả nỗi sầu đơn
Âm thanh nhạc thăng giáng trỗi dập dồn
Dưới tĩnh mịch hoàng hôn vơi nhẹ bớt...
Em cứ khảy! Cứ ngân lên chót vót
Cho tủi hờn, đau xót được tan trôi
Rồi mai mốt đây, hãy nhoẻn nụ cười
Trút bỏ hết ngậm ngùi sương giá lạnh
Bởi biển nào mà chẳng hề sóng sánh
Dòng sông nào không nhánh rẽ về phương
Đêm đêm nào cỏ lá chẳng đọng sương
Ai chẳng lúc canh trường thao thức nhớ?
Tình đôi ta dưới trăng vàng gặp gỡ
Giữa bốn bề ánh tỏ trải lung linh
Nhưng em ơi! Do trăng có dáng hình
Đành phải chịu bồng bềnh che giây phút...
21/03/2020
Nguyễn Thành Sáng
Xin Lỗi Dấu Yêu Ơi
Sau buổi họp bỗng nhiên lòng trống trải
Quán ven đường ghé lại tách cà phê
Hương vị thơm sao khứu giác não nề
Đang chầm chậm kéo lê vùng tâm khảm
Chiều sa mạc sắc xuân dường u ám
Mới bốn giờ đã ảm đạm không gian
Khiến chùng dây réo rắt điệu cung đàn
Gieo vương vấn, non ngàn trông thăm thẳm
Yêu dấu hỡi! Tháng ngày duyên đằm thắm
Cơn gió vô tình, gặm nhấm thương đau
Cho bóng nghiêng thất thểu bước dàu dàu
Lời giã biệt xuống tàu ưu uất nghẹn
Lẫn bực tức dùng dằng nhưng kìm nén
Khối trầm tư chận nghẽn mạch máu sầu
Nghĩa đượm nồng, ai nỡ chuốc bể dâu
Câu hẹn ước dài lâu chừng sương khói
Ngồi đây ngẫm nghĩ, ăn năn len lỏi
Chuỗi bất đồng để mọi chuyện trở nên
Đứt đoạn can tràng, nguyệt rớt tuyết rên
Đêm ủ dột quạnh mền ôm phấp phỏng
Đường phía trước với bao nhiêu kỳ vọng
Nào muốn đem băng đóng phủ trường giang
Hãy thứ tha, cùng cưỡi hạc thiên đàng
Giữa mây nước thiếp chàng nghe sóng vỗ
Chẳng gắt gỏng, lạnh lùng, hay phẫn nộ
Hứa trọn đời vẫn trổ Cát Cánh hoa
Như trăng kia vành vạnh há nhạt nhoà
Hoài khăng khít giao thoa trong trời đất.
March 21, 2020
Tam Muội
Em Cứ Khảy Để Tan Trôi...
Tiếng của Mình đâu đây như phảng phất
Nỉ non lời, ngọt mật chảy vào tim
Anh đã nghe, và thấy vỗ mạn thuyền
Thương bạn ngọc thả rèm, bên gối lẻ...
Ngày thui thủi hứng vòm thu quạnh quẽ
Uống lá vàng lả tả rụng đầy sân
Ôm khối mờ hướng vọng một vầng trăng
Giữa ngập xám phủ màn giăng mù mịt
Chỉ còn biết gom mênh mang vào thin thít
Tái tê lòng, rả rích hạt hoài ai
Mượn vần thơ nhểu giọt, cố phôi phai
Bao khắc khoải đong đầy nơi tấc dạ
Để có lúc đỉnh tột cùng buồn bã
Điệp cung đàn khuây khoả nỗi sầu đơn
Âm thanh nhạc thăng giáng trỗi dập dồn
Dưới tĩnh mịch hoàng hôn vơi nhẹ bớt...
Em cứ khảy! Cứ ngân lên chót vót
Cho tủi hờn, đau xót được tan trôi
Rồi mai mốt đây, hãy nhoẻn nụ cười
Trút bỏ hết ngậm ngùi sương giá lạnh
Bởi biển nào mà chẳng hề sóng sánh
Dòng sông nào không nhánh rẽ về phương
Đêm đêm nào cỏ lá chẳng đọng sương
Ai chẳng lúc canh trường thao thức nhớ?
Tình đôi ta dưới trăng vàng gặp gỡ
Giữa bốn bề ánh tỏ trải lung linh
Nhưng em ơi! Do trăng có dáng hình
Đành phải chịu bồng bềnh che giây phút...
21/03/2020
Nguyễn Thành Sáng
Happy Our 1,900th Milestone!
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (26)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (65)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (80)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (110)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (122)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (65)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (80)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (110)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (122)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết