Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1916)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1916)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1916)
Trăn Trở
Trên đất khách xuân nầy thay đổi lạ
Gió vẫn lùa lạnh giá phủ không gian
Ngày thì mỏng nên đàn tơ buồn bã
Đêm rất dài nghiêng ngả quyện tâm can
Lại thức trắng miên man dòng suy nghĩ
Cõi Ta Bà dung dị kiếm tìm đâu
Với sự nghiệp vọng cầu gây rối trí
Để ngỡ ngàng chữ phỉ khuất dần sâu
Mới thoáng chốc bóng câu chừng đã nửa
Tuổi xế chiều chảy nhựa xuống đầu non
Ánh vành vạnh thủa còn vầng chan chứa
Nay lu mờ loang vữa chuỗi héo hon
Hoài đeo đuổi vàng son mà thực chất
Giống búp bê lật đật mãi vụng về
Đời muôn mặt, tái tê và được mất
Thế thái nhân tình, ngất ngưởng lê thê
Duyên thời hận não nề treo khung cảnh
Đôi uyên ương mộng sánh bước đi cùng
Thuyền chao giữa nghìn trùng cơn gió mạnh
Đem dập dồn sóng đánh phủ mông lung
Lòng thầm nguyện tương phùng phôi phai lát
Lắng nỗi niềm nhợt nhạt những chua cay
Xoá chờ đợi đoạ đày trong khao khát
Tay khẽ khàng lau hạt lệ lá lay
Nhưng rồi chỉ loay hoay đường thống khổ
Chắc đây chừ lấp mộ chuỗi sầu vương
Ải dâu bể! Khuếch trương ngàn hoen ố
Đoá phù vân, lĩnh ngộ, vốn vô thường.
January 31, 2020
Tam Muội
Thao Thức
Trời man mát, kềm ga qua lộ vắng
Trên hàn sương bảng lảng gợi sầu vương
Bao kỷ niệm con đường phơi vạt nắng
Những nghĩa tình sâu nặng, tụ thành hương…
Cánh thời gian đã gom đầy tâm não
Để sớm chiều đau đáu vọng mù xa
Xúc cảm dạ, ngân nga bài ca cổ
Phút quạnh đời chạnh nhớ nhẹ phôi pha
Kia hồ thu, la đà vài cành liễu
Đó vườn hồng nặng trĩu quả sum sê
Nọ lối mòn hướng về đâu chưa hiểu...
Mãi chập chờn, phản chiếu bước người đi
Đêm từng đêm dưới bề sâu thổn thức
Kéo dây dưa từng chút mỏi mòn thêm
Ký ức êm đềm, chìm trong giây phút
Hoá gợn làn đau nhức chảy vào tim
Ai hữu duyên xuôi thuyền theo sóng nước
Biển thênh thang, lả lướt nhịp chèo bơi
Còn phận bạc, ngậm ngùi, khuya trầm mặc
Canh cánh lòng vỡ nát mộng trùng khơi..
Cố lê chân góc đời đìu hiu quạnh
Vực dậy mình ngước thẳng áng mờ mây
Nẻo chằng chịt mạnh tay dần gỡ nhánh
Hướng mịt mùng năm tháng tự nung say...
Cả một chuỗi giờ đây đà kết đọng
Khối sẫm màu nằng nặng ghị hoàng hôn...
Buồn mênh mang, cung đàn khuây khoả ấm
Bến trăng thề lởn vởn bóng Hồn Thương...
25/03/2020
Nguyễn Thành Sáng
Trăn Trở
Trên đất khách xuân nầy thay đổi lạ
Gió vẫn lùa lạnh giá phủ không gian
Ngày thì mỏng nên đàn tơ buồn bã
Đêm rất dài nghiêng ngả quyện tâm can
Lại thức trắng miên man dòng suy nghĩ
Cõi Ta Bà dung dị kiếm tìm đâu
Với sự nghiệp vọng cầu gây rối trí
Để ngỡ ngàng chữ phỉ khuất dần sâu
Mới thoáng chốc bóng câu chừng đã nửa
Tuổi xế chiều chảy nhựa xuống đầu non
Ánh vành vạnh thủa còn vầng chan chứa
Nay lu mờ loang vữa chuỗi héo hon
Hoài đeo đuổi vàng son mà thực chất
Giống búp bê lật đật mãi vụng về
Đời muôn mặt, tái tê và được mất
Thế thái nhân tình, ngất ngưởng lê thê
Duyên thời hận não nề treo khung cảnh
Đôi uyên ương mộng sánh bước đi cùng
Thuyền chao giữa nghìn trùng cơn gió mạnh
Đem dập dồn sóng đánh phủ mông lung
Lòng thầm nguyện tương phùng phôi phai lát
Lắng nỗi niềm nhợt nhạt những chua cay
Xoá chờ đợi đoạ đày trong khao khát
Tay khẽ khàng lau hạt lệ lá lay
Nhưng rồi chỉ loay hoay đường thống khổ
Chắc đây chừ lấp mộ chuỗi sầu vương
Ải dâu bể! Khuếch trương ngàn hoen ố
Đoá phù vân, lĩnh ngộ, vốn vô thường.
January 31, 2020
Tam Muội
Thao Thức
Trời man mát, kềm ga qua lộ vắng
Trên hàn sương bảng lảng gợi sầu vương
Bao kỷ niệm con đường phơi vạt nắng
Những nghĩa tình sâu nặng, tụ thành hương…
Cánh thời gian đã gom đầy tâm não
Để sớm chiều đau đáu vọng mù xa
Xúc cảm dạ, ngân nga bài ca cổ
Phút quạnh đời chạnh nhớ nhẹ phôi pha
Kia hồ thu, la đà vài cành liễu
Đó vườn hồng nặng trĩu quả sum sê
Nọ lối mòn hướng về đâu chưa hiểu...
Mãi chập chờn, phản chiếu bước người đi
Đêm từng đêm dưới bề sâu thổn thức
Kéo dây dưa từng chút mỏi mòn thêm
Ký ức êm đềm, chìm trong giây phút
Hoá gợn làn đau nhức chảy vào tim
Ai hữu duyên xuôi thuyền theo sóng nước
Biển thênh thang, lả lướt nhịp chèo bơi
Còn phận bạc, ngậm ngùi, khuya trầm mặc
Canh cánh lòng vỡ nát mộng trùng khơi..
Cố lê chân góc đời đìu hiu quạnh
Vực dậy mình ngước thẳng áng mờ mây
Nẻo chằng chịt mạnh tay dần gỡ nhánh
Hướng mịt mùng năm tháng tự nung say...
Cả một chuỗi giờ đây đà kết đọng
Khối sẫm màu nằng nặng ghị hoàng hôn...
Buồn mênh mang, cung đàn khuây khoả ấm
Bến trăng thề lởn vởn bóng Hồn Thương...
25/03/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2.010)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết