Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1988)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1988)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1988)
Xa Rồi Kỷ Niệm Dấu Yêu
Nâng rượu mừng chúc phúc bạn “cố giao”
Lại bỗng thấy nghẹn ngào loang ngập quả
Luồng khí quyển chực trùm khơi băng giá
Dải ngân hà nay đã vắng vào đêm
Lặng lẽ rời rón rén gót nhẹ êm
Giờ hụt hẫng vai mềm mang nặng trĩu
Tìm đâu nữa hương xưa thời nũng nịu
Nhoi nhói lòng bám víu mỗi bước chân
Văng vẳng hoài vi vút giọng sáo ngân
Bài não nuột rót lần xuyên tâm khảm
Trời xuân sắc sao giăng ngàn mây xám
Khiến không gian ảm đạm đến lạ thường
Cứ ngỡ rằng chỉ mối dệt uyên ương
Nuôi hoài bão dặm trường luôn tiếp nối
Vậy mà gió lạnh lùng mau thay đổi
Rẽ sang miền khác thổi phiến lá bay
Nào khiên trì ước thệ sẽ chung tay
“Đồng cam cộng khổ”, cày lâu, gánh vác
Dẫu góc bể, cuối trời, hay loạn lạc
Chẳng thể lìa bởi tạc dạ khắc sâu
Lời còn đây...chừ ngấn lệ cung sầu
Chim đơn lẻ về đâu khi chiều tím
Nghe rụng vỡ trái hồng đang ngất lịm
Đứt dây xề bật phím đoản tình ca
Con đò nghiêng ngả, dưới bóng xế tà
Có kẻ sĩ xót xa phần duyên số
Hoa đỏ thắm trên lưng đồi nở rộ
Thôi tránh đường, nhường chỗ để vượt qua.
April 9, 2020
Tam Muội
Duyên Tình Đây
Dòng ngăn cách đôi bờ dài hai phía
Hướng vọng về lấp loá trải lăn tăn
Vương vấn quá! Ảnh bóng của vầng trăng
Đêm tròn trịa long lanh xoè mặt nước...
Ngày thơ thẩn tới lui hằng mấy lượt
Ngắm con đò lả lướt, khách sang sông
Từ bình minh ửng chiếu, bật tia hồng
Đến rụng nắng mênh mông chìm khắp nẻo
Cái gì đó tận cùng trong tâm não
Lởn vởn hoài, gọi réo mãi triền miên
Khiến bâng khuâng, man mác nỗi ưu phiền
Canh cánh dạ, chẳng yên bề lặng lẽ
Khuya thấm lạnh, lạnh vo tròn trăn trở
Luyến lưu nầy, vàng võ, nghẹn tơ vương
Lác đác mờ dãy phiến đọng hàn sương
Từng giọt nhểu gợi buồn, buồn vời vợi
Chầm chậm cõi thênh thang đùn sẫm tối
Ngọn thẫn thờ, dã dượi vật vờ đưa
Xám chuyển mình kết tụ hoá thành mưa
Rơi rỉ rả, nhẹ khua lời tí tách...
Ai cũng hiểu ngôi nhà xây trên cát
Sẽ một ngày tan tác, dở dang xây
Bởi không chân, dễ nghiêng ngả, lắt lay
Thêm vũ trụ ngập đầy cơn thổi lốc...
Còn duyên đây có thể nào lại khác
Khi ngàn thơ, bàng bạc ngập hồn thơ
Yêu dấu yêu tha thiết đượm bầu mơ
Hình ẩn hiện lững lờ thuyền Song Phượng...
25/04/2020
Nguyễn Thành Sáng
Xa Rồi Kỷ Niệm Dấu Yêu
Nâng rượu mừng chúc phúc bạn “cố giao”
Lại bỗng thấy nghẹn ngào loang ngập quả
Luồng khí quyển chực trùm khơi băng giá
Dải ngân hà nay đã vắng vào đêm
Lặng lẽ rời rón rén gót nhẹ êm
Giờ hụt hẫng vai mềm mang nặng trĩu
Tìm đâu nữa hương xưa thời nũng nịu
Nhoi nhói lòng bám víu mỗi bước chân
Văng vẳng hoài vi vút giọng sáo ngân
Bài não nuột rót lần xuyên tâm khảm
Trời xuân sắc sao giăng ngàn mây xám
Khiến không gian ảm đạm đến lạ thường
Cứ ngỡ rằng chỉ mối dệt uyên ương
Nuôi hoài bão dặm trường luôn tiếp nối
Vậy mà gió lạnh lùng mau thay đổi
Rẽ sang miền khác thổi phiến lá bay
Nào khiên trì ước thệ sẽ chung tay
“Đồng cam cộng khổ”, cày lâu, gánh vác
Dẫu góc bể, cuối trời, hay loạn lạc
Chẳng thể lìa bởi tạc dạ khắc sâu
Lời còn đây...chừ ngấn lệ cung sầu
Chim đơn lẻ về đâu khi chiều tím
Nghe rụng vỡ trái hồng đang ngất lịm
Đứt dây xề bật phím đoản tình ca
Con đò nghiêng ngả, dưới bóng xế tà
Có kẻ sĩ xót xa phần duyên số
Hoa đỏ thắm trên lưng đồi nở rộ
Thôi tránh đường, nhường chỗ để vượt qua.
April 9, 2020
Tam Muội
Duyên Tình Đây
Dòng ngăn cách đôi bờ dài hai phía
Hướng vọng về lấp loá trải lăn tăn
Vương vấn quá! Ảnh bóng của vầng trăng
Đêm tròn trịa long lanh xoè mặt nước...
Ngày thơ thẩn tới lui hằng mấy lượt
Ngắm con đò lả lướt, khách sang sông
Từ bình minh ửng chiếu, bật tia hồng
Đến rụng nắng mênh mông chìm khắp nẻo
Cái gì đó tận cùng trong tâm não
Lởn vởn hoài, gọi réo mãi triền miên
Khiến bâng khuâng, man mác nỗi ưu phiền
Canh cánh dạ, chẳng yên bề lặng lẽ
Khuya thấm lạnh, lạnh vo tròn trăn trở
Luyến lưu nầy, vàng võ, nghẹn tơ vương
Lác đác mờ dãy phiến đọng hàn sương
Từng giọt nhểu gợi buồn, buồn vời vợi
Chầm chậm cõi thênh thang đùn sẫm tối
Ngọn thẫn thờ, dã dượi vật vờ đưa
Xám chuyển mình kết tụ hoá thành mưa
Rơi rỉ rả, nhẹ khua lời tí tách...
Ai cũng hiểu ngôi nhà xây trên cát
Sẽ một ngày tan tác, dở dang xây
Bởi không chân, dễ nghiêng ngả, lắt lay
Thêm vũ trụ ngập đầy cơn thổi lốc...
Còn duyên đây có thể nào lại khác
Khi ngàn thơ, bàng bạc ngập hồn thơ
Yêu dấu yêu tha thiết đượm bầu mơ
Hình ẩn hiện lững lờ thuyền Song Phượng...
25/04/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2.010)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết