Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2040)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2040)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2040)
Thao Thức Trước Cảnh Đời
Một phút sa chân tủi kiếp hồng
Nắng hừng rã rượi quấn sầu đông
Chán chường chăn gối, hờn mây gió
Khách vắng, đìu hiu, tím cõi lòng!
Đôi khi chạnh nhớ thuở ngày qua
Cũng giống như ai suối mượt mà
Má thắm, môi son bờ nhoẻn nụ
Gợi niềm rung cảm khiến người ta…
Tất cả giờ đây đã hết rồi
Thuyền đời phó mặc lững lờ trôi
Thời gian sớm tối theo năm tháng
Nhuỵ rữa hương tàn mệnh số thôi
Khao khát cơ duyên gặp bóng hình
Chẳng màng hai tiếng nhục và vinh
Cảm thông tha thứ lần lầm lỡ
Khắc đậm thâm tâm giữ trọn tình!...
Em kẻ dại khờ trước ngưỡng yêu
Hiến thân nông nổi khéo nuông chiều
Để khi bướm chán rời xa mất
Hận thấu chín tầng bỏ xác tiêu
Hoặc cảnh cơ hàn khốn khổ thay
Ân cha, nghĩa mẹ muốn bàn tay
Đáp đền, trả hiếu mà không thể
Chỉ có còn đây vóc vạc nầy…
Ôi! Bao nghiệt ngã với tang thương
Vội đẩy nhung xanh lấm bụi đường
Để nát hồn đau, ôm nấc nghẹn
Canh tàn lặng lẽ nhểu hàn sương…
24/12/2018
Nguyễn Thành Sáng
Chẳng Gì Thay Thế
Trong huyết quản Chàng mang hai dòng máu
Khi tượng hình, mặt kháu khỉnh, mắt xanh
Mợ chăm nom luôn thức trắng dỗ dành
Dù làng xóm nỡ đành buông tiếng xấu
Cha trúng đạn lệnh điều thương giải phẫu
Mẹ chơ vơ theo cậu trở về nhà
Những canh dài lệ tủi phận xót xa
Nỗi nhung nhớ diết da làm rũ rượi
Mầm yêu cấn nhuỵ, chưa ngày đám cưới
Bị khinh thường miệng lưỡi của thế gian
Nên vừa sanh đã bặt hẵn cung đàn
Âm dương cách biệt, can tràng tấc đoạn
Đứa con ngoại chủng, hiền lương ngoan ngoãn
Nhưng thói đời lại hoán đổi lòng nhân
Giang hồ phiêu lưu, tránh cảnh khổ bần
Chẳng may truỵ lạc, thân tàn ma dại
Một đêm gió lạnh, nơi miền xa ngái
Ôm “nàng tiên nâu”, trải giấc mây bồng
Nhờ kẻ bên đường, cứu khỏi trận giông
Nay hối cải…ruộng đồng vui khuây khoả
Rồi mưa tạnh, nắng vàng soi rộ đoá
Được nhập cư bôi xoá kiếp nghèo nàn
“Tình Lai Không Biên Giới” rộng tay đan
Cuộc sống sáng lạng, an bày định hướng…
Vậy mà trạng thái, hoài như vất vưởng
Vọng chốn chôn nhau, dưỡng tuổi xuân thời
Kia cánh cò, mò ốc, buổi bắt dơi
Ôi uẩn khúc! Bời bời Ai hiểu thấu.
May 22, 2020
Tam Muội
Thao Thức Trước Cảnh Đời
Một phút sa chân tủi kiếp hồng
Nắng hừng rã rượi quấn sầu đông
Chán chường chăn gối, hờn mây gió
Khách vắng, đìu hiu, tím cõi lòng!
Đôi khi chạnh nhớ thuở ngày qua
Cũng giống như ai suối mượt mà
Má thắm, môi son bờ nhoẻn nụ
Gợi niềm rung cảm khiến người ta…
Tất cả giờ đây đã hết rồi
Thuyền đời phó mặc lững lờ trôi
Thời gian sớm tối theo năm tháng
Nhuỵ rữa hương tàn mệnh số thôi
Khao khát cơ duyên gặp bóng hình
Chẳng màng hai tiếng nhục và vinh
Cảm thông tha thứ lần lầm lỡ
Khắc đậm thâm tâm giữ trọn tình!...
Em kẻ dại khờ trước ngưỡng yêu
Hiến thân nông nổi khéo nuông chiều
Để khi bướm chán rời xa mất
Hận thấu chín tầng bỏ xác tiêu
Hoặc cảnh cơ hàn khốn khổ thay
Ân cha, nghĩa mẹ muốn bàn tay
Đáp đền, trả hiếu mà không thể
Chỉ có còn đây vóc vạc nầy…
Ôi! Bao nghiệt ngã với tang thương
Vội đẩy nhung xanh lấm bụi đường
Để nát hồn đau, ôm nấc nghẹn
Canh tàn lặng lẽ nhểu hàn sương…
24/12/2018
Nguyễn Thành Sáng
Chẳng Gì Thay Thế
Trong huyết quản Chàng mang hai dòng máu
Khi tượng hình, mặt kháu khỉnh, mắt xanh
Mợ chăm nom luôn thức trắng dỗ dành
Dù làng xóm nỡ đành buông tiếng xấu
Cha trúng đạn lệnh điều thương giải phẫu
Mẹ chơ vơ theo cậu trở về nhà
Những canh dài lệ tủi phận xót xa
Nỗi nhung nhớ diết da làm rũ rượi
Mầm yêu cấn nhuỵ, chưa ngày đám cưới
Bị khinh thường miệng lưỡi của thế gian
Nên vừa sanh đã bặt hẵn cung đàn
Âm dương cách biệt, can tràng tấc đoạn
Đứa con ngoại chủng, hiền lương ngoan ngoãn
Nhưng thói đời lại hoán đổi lòng nhân
Giang hồ phiêu lưu, tránh cảnh khổ bần
Chẳng may truỵ lạc, thân tàn ma dại
Một đêm gió lạnh, nơi miền xa ngái
Ôm “nàng tiên nâu”, trải giấc mây bồng
Nhờ kẻ bên đường, cứu khỏi trận giông
Nay hối cải…ruộng đồng vui khuây khoả
Rồi mưa tạnh, nắng vàng soi rộ đoá
Được nhập cư bôi xoá kiếp nghèo nàn
“Tình Lai Không Biên Giới” rộng tay đan
Cuộc sống sáng lạng, an bày định hướng…
Vậy mà trạng thái, hoài như vất vưởng
Vọng chốn chôn nhau, dưỡng tuổi xuân thời
Kia cánh cò, mò ốc, buổi bắt dơi
Ôi uẩn khúc! Bời bời Ai hiểu thấu.
May 22, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (18)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết