Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2047)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2047)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2047)
Nỗi Lòng Thiếu Phụ
Huế bây chừ sao lất phất hoài mưa
Hòn Núi Ngự cũng vừa rưng rức để
Đủ bàng bạc những ngày buồn dương thế
Ngổn ngang lòng chễm chệ khối sầu vương
Cuối Trường Tiền cây phượng vĩ hầu đương
Trơ cành trải bóng, chường bông héo rũ
Khiến man mác giăng đầy lên vũ trụ
Thiếu phụ dừng…chốn cũ…mỏi mòn trông
Mấy năm rồi ôm lạnh lẽo giá đông
Sau lửa loạn, khói lồng, phân kỳ chở
Cục đỏ hỏn…Hãy còn chung bên nớ
Hay lạc loài tạm bợ giữa dòng trôi?
Kỷ niệm xưa khắc khoải đến từng hồi
Cho tuyết điểm vành môi màu nhợt nhạt
Chuỗi trằn trọc xiết buồng tim bỏng rát
Khan lệ hàng, đâu hạt nhểu tình thâm!
Nước Hương Giang chợt lẳng lặng khúc trầm
Giấu nức nở đầm đầm trong tĩnh mạch
Dù vạn núi, sông ngăn, ngàn khoảng cách
Nhưng thắm nồng, thanh bạch vẫn vọng soi
Giữ sắt son nào tính toán thiệt thòi
Sen hé nhuỵ là coi như đã trót
Dẫu giông dập, bão càn, hoa úa đọt
Hoặc gió sương lùa, xót lá ngậm băng…
Mạ mãn phần, Mình có biết giùm chăng?
Phút trăng trối luôn hằng mong con gái
Nét rạng rở, nụ cười vui trở lại
Đón yên bình, thoát ải, vẹn tào khang.
May 24, 2020
Tam Muội
Lỡ Dại
Thiếu phụ bồng con giữa xám mờ
Nỗi niềm thắt thẻo, quạnh chơ vơ
Cuộc tình những tưởng đầy trăng mộng
Nào có ngờ đâu bởi chữ khờ...
Lỡ dại yêu lầm tên Sở Khanh
Đầu môi, chót lưỡi ngập màu xanh
Non thề, biển hẹn tràn lai láng
Một bức vườn xuân trĩu nhánh cành
Đón đưa chăm sóc ân cần lắm
Mua sắm tặng cho chẳng tiếc tiền
Thắm thiết, ngọt ngào từng tiếng nói
Em là tất cả của riêng anh...
Cô gái ngây thơ ngưỡng cửa đời
Phút giây xao xuyến lững lờ trôi
Đêm nằm thổn thức, ngày vương vấn
Lặng lẽ thời gian, ngẫm tuyệt vời
Thế rồi chầm chậm nhịp ngân nga
Sớm tối trưa chiều hướng vọng xa
Cánh nhạn vô tình hôm thứ bảy
Lâng lâng dào dạt mảnh hồn hoa...
Ngỡ ngàng tỉnh giấc giữa căn phòng
Có cái gì như khác ở trong
Ôi hỡi! Mới hay ly nước mía
Ẩn tàng, tàn nhẫn cướp nhành bông
Trở mặt lạnh lùng, trâng tráo ngoảnh
Cánh thuyền êm sóng chẳng còn đây
Nay người đau khổ nuôi oan nghiệt
Còn kẻ quay lưng...Đã bước dài...
26/05/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Lòng Thiếu Phụ
Huế bây chừ sao lất phất hoài mưa
Hòn Núi Ngự cũng vừa rưng rức để
Đủ bàng bạc những ngày buồn dương thế
Ngổn ngang lòng chễm chệ khối sầu vương
Cuối Trường Tiền cây phượng vĩ hầu đương
Trơ cành trải bóng, chường bông héo rũ
Khiến man mác giăng đầy lên vũ trụ
Thiếu phụ dừng…chốn cũ…mỏi mòn trông
Mấy năm rồi ôm lạnh lẽo giá đông
Sau lửa loạn, khói lồng, phân kỳ chở
Cục đỏ hỏn…Hãy còn chung bên nớ
Hay lạc loài tạm bợ giữa dòng trôi?
Kỷ niệm xưa khắc khoải đến từng hồi
Cho tuyết điểm vành môi màu nhợt nhạt
Chuỗi trằn trọc xiết buồng tim bỏng rát
Khan lệ hàng, đâu hạt nhểu tình thâm!
Nước Hương Giang chợt lẳng lặng khúc trầm
Giấu nức nở đầm đầm trong tĩnh mạch
Dù vạn núi, sông ngăn, ngàn khoảng cách
Nhưng thắm nồng, thanh bạch vẫn vọng soi
Giữ sắt son nào tính toán thiệt thòi
Sen hé nhuỵ là coi như đã trót
Dẫu giông dập, bão càn, hoa úa đọt
Hoặc gió sương lùa, xót lá ngậm băng…
Mạ mãn phần, Mình có biết giùm chăng?
Phút trăng trối luôn hằng mong con gái
Nét rạng rở, nụ cười vui trở lại
Đón yên bình, thoát ải, vẹn tào khang.
May 24, 2020
Tam Muội
Lỡ Dại
Thiếu phụ bồng con giữa xám mờ
Nỗi niềm thắt thẻo, quạnh chơ vơ
Cuộc tình những tưởng đầy trăng mộng
Nào có ngờ đâu bởi chữ khờ...
Lỡ dại yêu lầm tên Sở Khanh
Đầu môi, chót lưỡi ngập màu xanh
Non thề, biển hẹn tràn lai láng
Một bức vườn xuân trĩu nhánh cành
Đón đưa chăm sóc ân cần lắm
Mua sắm tặng cho chẳng tiếc tiền
Thắm thiết, ngọt ngào từng tiếng nói
Em là tất cả của riêng anh...
Cô gái ngây thơ ngưỡng cửa đời
Phút giây xao xuyến lững lờ trôi
Đêm nằm thổn thức, ngày vương vấn
Lặng lẽ thời gian, ngẫm tuyệt vời
Thế rồi chầm chậm nhịp ngân nga
Sớm tối trưa chiều hướng vọng xa
Cánh nhạn vô tình hôm thứ bảy
Lâng lâng dào dạt mảnh hồn hoa...
Ngỡ ngàng tỉnh giấc giữa căn phòng
Có cái gì như khác ở trong
Ôi hỡi! Mới hay ly nước mía
Ẩn tàng, tàn nhẫn cướp nhành bông
Trở mặt lạnh lùng, trâng tráo ngoảnh
Cánh thuyền êm sóng chẳng còn đây
Nay người đau khổ nuôi oan nghiệt
Còn kẻ quay lưng...Đã bước dài...
26/05/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2.010)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết