Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2079)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2079)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2079)
Còn Gì Luyến Lưu
Hai tuyến đường chẳng thể phối hợp nhau
Bởi vì thế chuyến tàu luôn lệch hướng
Những âu yếm giờ mang nhiều gắng gượng
Chuyện đôi mình vất vưởng mắc đầu non
Bao tháng ngày nghĩ ngợi đến héo hon
Ngắm vầng khuyết đâu tròn soi ảnh nước
Cãi Cha Mẹ đem tơ hồng đánh cược
Dẫu thăng trầm xuôi ngược cũng đành cam
Nhưng nhận gì sau mỏng mảnh khói lam
Khi cơn gió thoảng làm loang loảng vết
Chừ đối diện với muôn vàn mỏi mệt
Lỡ cung đàn mộng kết hẹn trăm năm
Hạnh phúc nào…hun hút tận xa xăm
Sương dày đặc, tối tăm hoài giăng phủ
Chắc chữ nợ cuốn theo dòng cuồng vũ
Hay lững lờ chưa đủ để gầy nên
Khép trang tình buồn, hãy cố mà quên
Duyên há đặng vững bền thôi thì chớ
Khỏi níu kéo, hoa tàn rồi chậu vỡ
Cho giọt sầu nức nở ghịt khoan thai
Bi luỵ, kì kèo, uổng phí tương lai
Chia rẽ lối…Để mai nầy gặp mặt
Còn chút luyến, tí lưu, hồn dẫn dắt
Khảy âm vừa dìu dặt xuống buồng tim…
Đêm thẫn thờ cảnh vật bỗng lặng im
Dường nhân loại say chìm trong giấc điệp
Riêng ta mãi trở trăn ôm phần kiếp
Than thở đời, quả nghiệp vốn nào sai.
June 17, 2020
Tam Muội
Thì Cứ Vậy Đi
Vậy thì em ơi! Đằng kia hai ngả
Kể từ nay đôi đứa tách riêng đi
Cho khỏi bận, khỏi gì thêm nữa cả
Xem như là ngọn gió thoảng bờ mi...
Con đường sỏi hướng về cung mộng thắm
Dưới sương mờ bảng lảng nhẹ nhàng trôi
Từng mỗi buổi đầy vơi niềm lưu luyến
Phút giây nầy chầm chậm khuất vào nơi
Vườn thượng uyển tuyệt vời hoa đua nở
Trẫm long bào, rạng rỡ đấng quân vương
Nàng Ái Hậu, sắc hương tràn ngưỡng gió
Thôi cam đành! Khép ngõ giữa mù sương
Lầu vọng nguyệt tửu hồng vui cạn chén
Ấm nghĩa tình lai láng, dệt vần thơ
Men tuý luý, vật vờ đôi bóng quyện
Sẽ không còn ẩn hiện giấc nồng mơ
Bởi tất cả chỉ là màn lam khói
Lửng lơ bầu diệu vợi cõi trời mây
Mà thời gian cứ hoài luân chuyển tới
Rã vụn dần theo mỗi độ lùa bay...
Bao kỷ niệm chuỗi dài bên mảng trắng
Lúc dâng tràn, khi cảm ngất say sưa
Theo lặng lẽ bốn mùa chìm mưa nắng
Nhạt phai mờ, tan loãng nát vào xa
Tôi vẫn là tôi, và em vẫn em
Sông nước chảy ngày đêm đầy nhấp nhố
Thì có bao giờ, trăn trở giữa tim
Được giây phút bình yên...Yêu dấu hỡi?
"...Tôi biết yêu em tình tôi lỡ làng,
tôi biết yêu em tình tôi dở dang. Cũng đành
chấp nhận hợp tan, bèo mây chọn kiếp lang
thang, cho cung buồn rơi vào đêm đêm...”
20/06/2020
Nguyễn Thành Sáng
Còn Gì Luyến Lưu
Hai tuyến đường chẳng thể phối hợp nhau
Bởi vì thế chuyến tàu luôn lệch hướng
Những âu yếm giờ mang nhiều gắng gượng
Chuyện đôi mình vất vưởng mắc đầu non
Bao tháng ngày nghĩ ngợi đến héo hon
Ngắm vầng khuyết đâu tròn soi ảnh nước
Cãi Cha Mẹ đem tơ hồng đánh cược
Dẫu thăng trầm xuôi ngược cũng đành cam
Nhưng nhận gì sau mỏng mảnh khói lam
Khi cơn gió thoảng làm loang loảng vết
Chừ đối diện với muôn vàn mỏi mệt
Lỡ cung đàn mộng kết hẹn trăm năm
Hạnh phúc nào…hun hút tận xa xăm
Sương dày đặc, tối tăm hoài giăng phủ
Chắc chữ nợ cuốn theo dòng cuồng vũ
Hay lững lờ chưa đủ để gầy nên
Khép trang tình buồn, hãy cố mà quên
Duyên há đặng vững bền thôi thì chớ
Khỏi níu kéo, hoa tàn rồi chậu vỡ
Cho giọt sầu nức nở ghịt khoan thai
Bi luỵ, kì kèo, uổng phí tương lai
Chia rẽ lối…Để mai nầy gặp mặt
Còn chút luyến, tí lưu, hồn dẫn dắt
Khảy âm vừa dìu dặt xuống buồng tim…
Đêm thẫn thờ cảnh vật bỗng lặng im
Dường nhân loại say chìm trong giấc điệp
Riêng ta mãi trở trăn ôm phần kiếp
Than thở đời, quả nghiệp vốn nào sai.
June 17, 2020
Tam Muội
Thì Cứ Vậy Đi
Vậy thì em ơi! Đằng kia hai ngả
Kể từ nay đôi đứa tách riêng đi
Cho khỏi bận, khỏi gì thêm nữa cả
Xem như là ngọn gió thoảng bờ mi...
Con đường sỏi hướng về cung mộng thắm
Dưới sương mờ bảng lảng nhẹ nhàng trôi
Từng mỗi buổi đầy vơi niềm lưu luyến
Phút giây nầy chầm chậm khuất vào nơi
Vườn thượng uyển tuyệt vời hoa đua nở
Trẫm long bào, rạng rỡ đấng quân vương
Nàng Ái Hậu, sắc hương tràn ngưỡng gió
Thôi cam đành! Khép ngõ giữa mù sương
Lầu vọng nguyệt tửu hồng vui cạn chén
Ấm nghĩa tình lai láng, dệt vần thơ
Men tuý luý, vật vờ đôi bóng quyện
Sẽ không còn ẩn hiện giấc nồng mơ
Bởi tất cả chỉ là màn lam khói
Lửng lơ bầu diệu vợi cõi trời mây
Mà thời gian cứ hoài luân chuyển tới
Rã vụn dần theo mỗi độ lùa bay...
Bao kỷ niệm chuỗi dài bên mảng trắng
Lúc dâng tràn, khi cảm ngất say sưa
Theo lặng lẽ bốn mùa chìm mưa nắng
Nhạt phai mờ, tan loãng nát vào xa
Tôi vẫn là tôi, và em vẫn em
Sông nước chảy ngày đêm đầy nhấp nhố
Thì có bao giờ, trăn trở giữa tim
Được giây phút bình yên...Yêu dấu hỡi?
"...Tôi biết yêu em tình tôi lỡ làng,
tôi biết yêu em tình tôi dở dang. Cũng đành
chấp nhận hợp tan, bèo mây chọn kiếp lang
thang, cho cung buồn rơi vào đêm đêm...”
20/06/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2.010)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (23)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (58)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (74)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết