Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2102)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2102)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2102)
Nỗi Niềm Vướng Mắc
Cứ ngỡ rằng cuộc sống nhuộm hồng tươi
Khi thức dậy nụ cười luôn rạng rỡ
Vui hạnh phúc thắm nồng câu duyên nợ
Nhặt yên bình hớn hở suốt đường đi
Lớn khôn rồi cảm nhận bước thiên di
Rậm rạp cỏ xanh rì loang cõi dạ
Nhiều góc khuất khiến lau hoài lã chã
Mong nước ròng sỏi đá sẽ mòn, phai
Lớp sương dày đặc, phủ mộng tương lai
Ráng gắng gượng miệt mài đau với khổ
Dù thế giới đủ muôn vàn vị ngộ
Nhưng sao nhìn lỗ chỗ khắp mọi nơi
Rớt cung xề khi ngắm cảnh mưa rơi
Hong trầm mặc dưới trời buông nhạt nắng
Tình trai gái đột nhiên thành đằng đẵng
Vời vợi tầm im ẳng quyện bóng câu
Cố vô tư dẫu sấm sét ngập đầu
Cố che đậy khối sầu trong tuyệt vọng
Cố câm nín kệ dòng đời gợn sóng
Cố lặng mình cô đọng giữa đêm đen
Muốn cuộn hình xoá bỏ những bon chen
Muốn am cốc bên đèn quang thánh thiện
Muốn trở ngược về phương nào bất biến
Muốn xác nầy chẳng hiển hiện trần gian…
Nếu một ngày hơi thở bỗng lan man
Miền chín suối, hồn tan vào mây khói
Chắc có lẽ vẫn đồng hành trơ trọi
Biết bao giờ thoát khỏi nỗi niềm vương?
June 21, 2020
Tam Muội
Cảm Thấu Tơ Tình
Ôi tâm sự! Vương buồn em trải bút
Cạn chén rồi! Nhói nhức biết bao nhiêu
Trời thương nhớ, liêu xiêu hồn đáy vực
Ngả nghiêng chừng giây phút trước rong rêu...
Chim lẻ bạn tiếng kêu sầu não nuột
Góc quạnh vườn ánh ngước vọng miên man
Trời tắt nắng phủ màn đen sau trước
Nhánh co tròn, dào dạt nỗi bâng khuâng
Đêm sương lạnh, lạnh thầm đau chuỗi nhớ
Thuở hồn nhiên rạng rỡ ngắm hàng mây
Vòm bát ngát xoè tay dài nhịp vỗ
Lướt dặm trường theo gió trải ngần say
Rồi bất chợt một ngày đông ngập tuyết
Khắp bốn bề giá rét trải dầy lên
Thui thủi đậu, buốt mình, từ rũ riệt
Bỗng chạnh niềm da diết dưới mông mênh
Lan man dạ ảnh hình đôi bóng lượn
Tắm dương hồng sưởi ấm buổi đêm khuya
Tàn rậm mát, trưa hè vui bậu bạn
Nhảy nhót đùa, rỉa cánh, líu lo ca...
Để từ đó ngân nga đàn réo rắt
Điệp khúc trầm, héo hắt quạnh chơ vơ
Đâu lạc điệu, thờ ơ quay ánh mắt
Đâu quyện hoà chất ngất đỉnh trăng mơ?
Khiến hôm sớm thẫn thờ bên nẻo vắng
Khắc khoải niềm hụt hẫng mối tâm giao
Chiều lững thững nhạt bầu treo rụng nắng
Tha thiết nầy, lẳng lặng tím canh thâu...
21/06/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Vướng Mắc
Cứ ngỡ rằng cuộc sống nhuộm hồng tươi
Khi thức dậy nụ cười luôn rạng rỡ
Vui hạnh phúc thắm nồng câu duyên nợ
Nhặt yên bình hớn hở suốt đường đi
Lớn khôn rồi cảm nhận bước thiên di
Rậm rạp cỏ xanh rì loang cõi dạ
Nhiều góc khuất khiến lau hoài lã chã
Mong nước ròng sỏi đá sẽ mòn, phai
Lớp sương dày đặc, phủ mộng tương lai
Ráng gắng gượng miệt mài đau với khổ
Dù thế giới đủ muôn vàn vị ngộ
Nhưng sao nhìn lỗ chỗ khắp mọi nơi
Rớt cung xề khi ngắm cảnh mưa rơi
Hong trầm mặc dưới trời buông nhạt nắng
Tình trai gái đột nhiên thành đằng đẵng
Vời vợi tầm im ẳng quyện bóng câu
Cố vô tư dẫu sấm sét ngập đầu
Cố che đậy khối sầu trong tuyệt vọng
Cố câm nín kệ dòng đời gợn sóng
Cố lặng mình cô đọng giữa đêm đen
Muốn cuộn hình xoá bỏ những bon chen
Muốn am cốc bên đèn quang thánh thiện
Muốn trở ngược về phương nào bất biến
Muốn xác nầy chẳng hiển hiện trần gian…
Nếu một ngày hơi thở bỗng lan man
Miền chín suối, hồn tan vào mây khói
Chắc có lẽ vẫn đồng hành trơ trọi
Biết bao giờ thoát khỏi nỗi niềm vương?
June 21, 2020
Tam Muội
Cảm Thấu Tơ Tình
Ôi tâm sự! Vương buồn em trải bút
Cạn chén rồi! Nhói nhức biết bao nhiêu
Trời thương nhớ, liêu xiêu hồn đáy vực
Ngả nghiêng chừng giây phút trước rong rêu...
Chim lẻ bạn tiếng kêu sầu não nuột
Góc quạnh vườn ánh ngước vọng miên man
Trời tắt nắng phủ màn đen sau trước
Nhánh co tròn, dào dạt nỗi bâng khuâng
Đêm sương lạnh, lạnh thầm đau chuỗi nhớ
Thuở hồn nhiên rạng rỡ ngắm hàng mây
Vòm bát ngát xoè tay dài nhịp vỗ
Lướt dặm trường theo gió trải ngần say
Rồi bất chợt một ngày đông ngập tuyết
Khắp bốn bề giá rét trải dầy lên
Thui thủi đậu, buốt mình, từ rũ riệt
Bỗng chạnh niềm da diết dưới mông mênh
Lan man dạ ảnh hình đôi bóng lượn
Tắm dương hồng sưởi ấm buổi đêm khuya
Tàn rậm mát, trưa hè vui bậu bạn
Nhảy nhót đùa, rỉa cánh, líu lo ca...
Để từ đó ngân nga đàn réo rắt
Điệp khúc trầm, héo hắt quạnh chơ vơ
Đâu lạc điệu, thờ ơ quay ánh mắt
Đâu quyện hoà chất ngất đỉnh trăng mơ?
Khiến hôm sớm thẫn thờ bên nẻo vắng
Khắc khoải niềm hụt hẫng mối tâm giao
Chiều lững thững nhạt bầu treo rụng nắng
Tha thiết nầy, lẳng lặng tím canh thâu...
21/06/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2.004)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (167)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (13)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (29)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (40)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (167)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (13)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (29)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (40)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết