Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2120)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2120)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2120)
Thì Cứ Vậy Đi
Vậy thì em ơi! Đằng kia hai ngả
Kể từ nay đôi đứa tách riêng đi
Cho khỏi bận, khỏi gì thêm nữa cả
Xem như là ngọn gió thoảng bờ mi...
Con đường sỏi hướng về cung mộng thắm
Dưới sương mờ bảng lảng nhẹ nhàng trôi
Từng mỗi buổi đầy vơi niềm lưu luyến
Phút giây nầy chầm chậm khuất vào nơi
Vườn thượng uyển tuyệt vời hoa đua nở
Trẫm long bào, rạng rỡ đấng quân vương
Nàng Ái Hậu, sắc hương tràn ngưỡng gió
Thôi cam đành! Khép ngõ giữa mù sương
Lầu vọng nguyệt tửu hồng vui cạn chén
Ấm nghĩa tình lai láng, dệt vần thơ
Men tuý luý, vật vờ đôi bóng quyện
Sẽ không còn ẩn hiện giấc nồng mơ
Bởi tất cả chỉ là màn lam khói
Lửng lơ bầu diệu vợi cõi trời mây
Mà thời gian cứ hoài luân chuyển tới
Rã vụn dần theo mỗi độ lùa bay...
Bao kỷ niệm chuỗi dài bên mảng trắng
Lúc dâng tràn, khi cảm ngất say sưa
Theo lặng lẽ bốn mùa chìm mưa nắng
Nhạt phai mờ, tan loãng nát vào xa
Tôi vẫn là tôi, và em vẫn em
Sông nước chảy ngày đêm đầy nhấp nhố
Thì có bao giờ, trăn trở giữa tim
Được giây phút bình yên...Yêu dấu hỡi?
"...Tôi biết yêu em tình tôi lỡ làng,
tôi biết yêu em tình tôi dở dang. Cũng đành
chấp nhận hợp tan, bèo mây chọn kiếp lang
thang, cho cung buồn rơi vào đêm đêm...”
20/06/2020
Nguyễn Thành Sáng
Uyên Ương Rã Cánh
Bên ánh đèn leo lét của măng sông
Thân rã rượi tơ đồng buông lạc phím
Gắng trải bút mà nghe hồn chết lịm
Cánh thư lồng mực tím bỗng nhoà phai
Bốn thu vàng vui hạnh phúc cùng Ai
Những hứa hẹn tương lai đầy dự tính
Yêu tuyệt đối cuộc tình nay quyết định
Hướng xuôi nguồn sẽ vĩnh viễn kề nhau
Dẫu đất bằng dậy sóng bọt trắng phau
Cũng không chuyển gam màu trăng ửng nước
Đem tấm mẳn, thuỷ chung vào đánh cược
Bão giông nào phá được mạn thuyền duyên
Ngỡ hồng tim thoả ước mộng phỉ nguyền
Dù nghịch cảnh, truân chuyên hề nao núng
Dưới bầu ngọc bích, hoà đôi long phụng
Lượn non ngàn, thung lũng ruổi rong chơi
Có ngờ đâu sấm sét động khung trời
Mẹ muốn cháu…Hổi ơi! Làm sao thể?
Vốn tha thướt lụa là tô cung quế
Nhưng sau rèm chễm chệ bức tường cao
Thôi hết rồi! Ngọn gió giật chênh chao
Tung phiến lá lộn nhào trên thềm vắng
Anh ngoảnh mặt phũ phàng câu chúc tặng
Ôi nhói lòng! Mặn đắng đẫm vành môi
Tội lỗi gầy chi, nhặt chuỗi dập nhồi
Hoa tan tác lặng trôi vùng biển cả
Một lần trót, suốt đường ôm thoá mạ
Quặn nỗi niềm lã chã giọt thâu đêm…
“…Khi anh đã phụ lòng em, nỡ phụ lòng em
Đau thương anh để lại xót xa vô vàn
Chỉ là bội ước những lời hẹn thề mà lòng tái tê…”
July 1, 2020
Tam Muội
Thì Cứ Vậy Đi
Vậy thì em ơi! Đằng kia hai ngả
Kể từ nay đôi đứa tách riêng đi
Cho khỏi bận, khỏi gì thêm nữa cả
Xem như là ngọn gió thoảng bờ mi...
Con đường sỏi hướng về cung mộng thắm
Dưới sương mờ bảng lảng nhẹ nhàng trôi
Từng mỗi buổi đầy vơi niềm lưu luyến
Phút giây nầy chầm chậm khuất vào nơi
Vườn thượng uyển tuyệt vời hoa đua nở
Trẫm long bào, rạng rỡ đấng quân vương
Nàng Ái Hậu, sắc hương tràn ngưỡng gió
Thôi cam đành! Khép ngõ giữa mù sương
Lầu vọng nguyệt tửu hồng vui cạn chén
Ấm nghĩa tình lai láng, dệt vần thơ
Men tuý luý, vật vờ đôi bóng quyện
Sẽ không còn ẩn hiện giấc nồng mơ
Bởi tất cả chỉ là màn lam khói
Lửng lơ bầu diệu vợi cõi trời mây
Mà thời gian cứ hoài luân chuyển tới
Rã vụn dần theo mỗi độ lùa bay...
Bao kỷ niệm chuỗi dài bên mảng trắng
Lúc dâng tràn, khi cảm ngất say sưa
Theo lặng lẽ bốn mùa chìm mưa nắng
Nhạt phai mờ, tan loãng nát vào xa
Tôi vẫn là tôi, và em vẫn em
Sông nước chảy ngày đêm đầy nhấp nhố
Thì có bao giờ, trăn trở giữa tim
Được giây phút bình yên...Yêu dấu hỡi?
"...Tôi biết yêu em tình tôi lỡ làng,
tôi biết yêu em tình tôi dở dang. Cũng đành
chấp nhận hợp tan, bèo mây chọn kiếp lang
thang, cho cung buồn rơi vào đêm đêm...”
20/06/2020
Nguyễn Thành Sáng
Uyên Ương Rã Cánh
Bên ánh đèn leo lét của măng sông
Thân rã rượi tơ đồng buông lạc phím
Gắng trải bút mà nghe hồn chết lịm
Cánh thư lồng mực tím bỗng nhoà phai
Bốn thu vàng vui hạnh phúc cùng Ai
Những hứa hẹn tương lai đầy dự tính
Yêu tuyệt đối cuộc tình nay quyết định
Hướng xuôi nguồn sẽ vĩnh viễn kề nhau
Dẫu đất bằng dậy sóng bọt trắng phau
Cũng không chuyển gam màu trăng ửng nước
Đem tấm mẳn, thuỷ chung vào đánh cược
Bão giông nào phá được mạn thuyền duyên
Ngỡ hồng tim thoả ước mộng phỉ nguyền
Dù nghịch cảnh, truân chuyên hề nao núng
Dưới bầu ngọc bích, hoà đôi long phụng
Lượn non ngàn, thung lũng ruổi rong chơi
Có ngờ đâu sấm sét động khung trời
Mẹ muốn cháu…Hổi ơi! Làm sao thể?
Vốn tha thướt lụa là tô cung quế
Nhưng sau rèm chễm chệ bức tường cao
Thôi hết rồi! Ngọn gió giật chênh chao
Tung phiến lá lộn nhào trên thềm vắng
Anh ngoảnh mặt phũ phàng câu chúc tặng
Ôi nhói lòng! Mặn đắng đẫm vành môi
Tội lỗi gầy chi, nhặt chuỗi dập nhồi
Hoa tan tác lặng trôi vùng biển cả
Một lần trót, suốt đường ôm thoá mạ
Quặn nỗi niềm lã chã giọt thâu đêm…
“…Khi anh đã phụ lòng em, nỡ phụ lòng em
Đau thương anh để lại xót xa vô vàn
Chỉ là bội ước những lời hẹn thề mà lòng tái tê…”
July 1, 2020
Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (18)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (27)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (38)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (50)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết