12 Bài Thơ Hay - Chuỗi Tâm Tình Với Nàng Thơ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
12 Bài Thơ Hay - Chuỗi Tâm Tình Với Nàng Thơ
12 Bài Thơ Hay - Chuỗi Tâm Tình Với Nàng Thơ
------------------------------------------------------
TÂM SỰ TA VỚI NÀNG
Hỡi chàng thi sĩ của em
Sao anh ngồi đó lặng yên một mình
Long lanh chan chứa hữu tình
Giờ đây như thể đậm in nét sầu?
Thẫn thờ chuyển ánh nhạt màu
Khi treo cõi lộng, khi chao nỗi niềm
Mặc cho gió đẩy qua thềm
Cành me run rẩy lắc nghiêng rụng tàn…
Tiếng văng vẳng nhẹ nhàng thỏ thẻ
Có phải nàng trong đó hay chăng
Cảm ta trống vắng, bâng khuâng
Trồi lên bậu bạn, muôn phần thiết tha?
Vẫn nỉ non, đậm đà thân ái
Xoa dịu dần tê tái quạnh hiu
Xóa tan u ám thu chiều
Nâng cao lững thững cánh diều phất phơ…
Lòng em mãi tự bao giờ
Tâm tư xao xuyến vần thơ của chàng
Nên hồn quyện ẩn vào thân
Cùng anh năm tháng ân cần sẻ chia
Những khi giá lạnh canh khuya
Bao ngày ảm đạm, bước về cô đơn
Với tay em lấy cây đờn
Trao chàng lảy khúc, vơi hờn, phả đau…
Ôi! Thắm thiết, ngọt ngào thủ thỉ
Ấm áp lòng dưới xế chiều nay
Nàng ơi! Hãy ngước nhìn mây
Mới vừa thấy đó, khuất ngay cuối trời
Ta khoảnh khắc chơi vơi chạnh nhớ
Thuở năm xưa ánh tỏ soi đường
Mà nay chỉ thấy hàn sương
Phủ giăng khắp nẻo, khiến buồn con tim.
22/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
VẪN CÒN AN ỦI
Chàng ơi! Hãy xóa những buồn
Bởi đêm giá lạnh hàn sương đọng dầy
Mặc dầu rải trắng đó đây
Cũng rồi tự trĩu, tan phai khuất trời,
Trót mang số kiếp con người
Ví như mỏng mảnh thuyền bơi giữa dòng
Khi yên loáng thoáng bập bồng
Lúc cơn thịnh nộ, cuồng phong phũ phàng…
Ta lặng lẽ nghe nàng phân giải
Đã tỏ tường lại thấy ấm thêm
Nỉ non điệp khúc êm đềm
Loang sâu tận trái, phả tim nghẹn sầu
Nay tình cờ nhìn bầu u ám
Chạnh cõi lòng, một thoáng suy tư
Lan man hồi tưởng ngày xưa
Khiến trong khoảnh khắc thẫn thờ xót xa…
Chàng ngồi thu bóng dưới tà
Nhâm nhi khuây khỏa, ngân nga những gì
Có vơi nhẹ bớt não nề
Có tan loãng được lê thê nỗi hờn
Hay rồi cũng quạnh cô đơn
Bâng khuâng canh cánh, chập chờn vấn vương
Sớm hôm hướng vọng đầu non
Đường trần ảm đạm, mảnh hồn lang thang?...
Niềm trăn trở ngập tràn thương nhớ
Chẳng thể nào bày tỏ cùng ai
Chiều chiều ngắm áng mây bay
Phôi pha dĩ vãng, chuỗi ngày không tên
Từ sâu thẳm vẳng lên thỏ thẻ
Cũng ngọt ngào, nhỏ nhẹ mến thân
Dẫu cho phủ khắp lá vàng
Vẫn còn an ủi có nàng theo ta…
24/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
CÓ NHAU CHIA SẺ
Thiếp chính là cánh hoa năm cũ
Một chiều tà ủ rũ nhạt phai
Cảm chàng thanh lịch điển trai
Thương cho héo úa, xòe tay nhỏ lòng
Tim dào dạt, bềnh bồng nhung nhớ
Xuất linh hồn theo gió ngàn phương
Tìm Ai thả bước trên đường
Quyện vào thân xác, trải hương tặng người…
Thì ra những lúc chơi vơi
Nghẹn sầu đánh mất, ngậm ngùi vỡ tan
Có đây một ánh vàng son
Âm thầm lặng lẽ sớm hôm theo mình
Từ miền đá sỏi gập ghềnh
Đến dòng bát ngát, lênh đênh mịt mùng
Sẻ chia ấm lạnh tận cùng
Chẳng màng bù đắp, cho chung hưởng gì…
Này chàng ạ! Trăng thề tỏa sáng
Ửng quanh vòng lai láng hào quang
Vạn ngàn tia rải không gian
Dẫu chìm khuất nẻo cũng phần được soi
Đừng bận bịu đắp bồi cho thiếp
Bởi chỉ là phận kiếp phù du
Mới vừa rực rỡ giữa mùa
Thời gian khoảnh khắc ngọn lùa tả tơi…
Thôi buồn đi nhé nàng ơi
Cuộc đời như thể dòng trôi lững lờ
Lắm khi thao thức, thẫn thờ
Bao lần héo hắt, chơ vơ nỗi niềm
Chiều về nắng ngả bên thềm
Hoặc trời mưa đổ lặng yên đợi tàn
Trong ta có ẩn bóng nàng
Cũng vơi bớt lạnh, cũng lâng lâng hồn…
24/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
NỈ NON HỒN QUYỆN
Đừng buồn nữa! Chàng ơi! Đừng nữa
Chuyện ái tình muôn thuở xưa nay
Khi yêu chất ngất men đầy
Lúc chìm tan tác, đắng cay não nề...
Hãy còn kia đường về bát ngát
Vẫn còn đây phảng phất làn hương
Phôi pha tiếng vọng hồi chuông
Vơi đi giá lạnh, canh trường tụ sương
Còn ấm áp tơ vương chàng thiếp
Nghĩa giao thề vạn kiếp nghìn năm
Còn đêm thưởng thức vầng trăng
Còn ngày trống vắng trải lòng vào thơ
Những sớm tối bên bờ quạnh quẽ
Chàng mênh mang, thiếp khẽ ngân nga
Ấm niềm thắm thiết đôi ta
Phút giây êm ả, la đà gió đưa
Với hái sao để mà điểm nhạc
Nghe mưa sầu rỉ rả lên dây
Âm thanh huyền diệu bàn tay
Lảy từng điệp khúc, ngất ngây bóng tình
Để thăm thẳm rung rinh tràn ngập
Đẩy quả hồng nhịp đập dâng cao
Theo dòng tĩnh mạch tuôn trào
Cung đàn lai láng, ngọt ngào ru êm
Chàng có thấy! Ngoài thềm nhạt nắng
Ánh lờ mờ, lảng vảng mây trôi
Trời thu cũng sắp qua rồi
Đông dày tuyết trắng, chàng ơi! Lạnh nhiều...
10/11/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM SỰ VỚI NÀNG THƠ
Nàng đâu rồi hỡi Thơ?
Lặng lẽ ta ngồi chờ nàng ở tại đây
Dưới những áng mây bay
Cận lá cỏ, phiến dày sương lấm tấm...
Phải chăng nàng còn đang say đắm
Giấc ngủ nồng nệm ấm chăn êm
Vô tình quên
Kẻ hôm sớm kề bên hòa vui trăng mộng?...
Chàng yêu ơi!
Thiếp là ảnh bóng
Suốt cuộc đời chỉ lởn vởn lờ trôi
Có nào đâu xa rời lúc chàng đang thổn thức
Suốt sáu năm qua
Từng giây từng phút
Gần gũi Ai mỗi lúc sát na hơn
Cùng chung quyện cánh hồn bồng bềnh theo mây gió
Cả trăng rồi
Nhìn thấy chàng thường hay vò võ
Sáng tối chiều trăn trở với suy tư
Thiếp đành ẩn giữa bờ tim để cho chàng đây yên tĩnh...
Thì ra là vậy
Bởi lòng ta còn nhiều bịn rịn
Chuỗi tháng ngày sâu đậm mối tơ vương
Ngả rẽ đôi đường, sao chẳng buồn Thơ hỡi
Chắc giờ có lẽ không còn gì để nói
Khi chuyến xe đời
Chở người lữ khách
Điểm bến dừng lần lượt phải hướng tới mà thôi...
15/12/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (1)
Hồn Lang ơi! Khuya rồi chàng ạ
Sao chàng còn ngồi đó mình ên
Nhả thơm từng cụm bồng bềnh
Thả sầu diệu vợi, chông chênh nỗi niềm?
Có phải chăng màn đêm giá lạnh
Gợi tấc lòng nhớ chuyện ngày qua
Biết bao kỷ niệm đậm đà
Chập chờn tâm não, nhập nhòa vấn vương
Để khuya vắng hàn sương đọng giọt
Phiến trĩu cành theo gió đẩy đưa
Miên man thao thức thẫn thờ
Dưới bầu tĩnh lặng ngẩn ngơ từng hồi...
Nàng thơ hỡi! Một đời cánh nhạn
Cõi lộng ngàn biển nắng, sông mưa
Dọc ngang lui tới bốn mùa
Nhịp nhàng vỗ lướt sớm trưa hướng về...
Kia dãy xám lê thê lờ lững
Nọ phong cuồng lởn vởn bủa vây
Âm u thỉnh thoảng giăng đầy
Cuốn lôi níu ghịt cũng này thường khi
Đường trước mặt vẫn đi thẳng tới
Chẳng bận gì nghĩ ngợi băn khoăn
Thênh thang, bát ngát, lưng tầng
Xoải dài luồn lách vượt phần ngả nghiêng
Thế mà nay giữa miền sương tuyết
Một cái gì da diết cầm canh
Khiến lòng ta thấy chẳng an
Canh thâu trầm mặc, cung đàn khỏa khuây...
09/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (2)
Nỗi da diết kéo dài ảm đạm
Sớm chiều hôm mảng trắng âm thầm
Ánh sầu vọng tưởng của Lang
Lần từ trang web tìm nàng trong mơ,
Đâu chẳng thấy, thẫn thờ, héo hắt
Điếu mới vừa dụi tắt lại thêm
Bao nhiêu cụm tỏa bồng bềnh
Bấy lằn rạn nứt, rỉ rên đoạn đoài
Thiếp lặng lẽ nhìn Ai vò võ
Nghe cõi lòng trăn trở, xót xa
Còn đâu một thuở hồn ma
Đùa mây, giỡn gió, ngân nga bóng tình
Niềm ước nguyện thang thênh xoải cánh
Chí kiêu hùng rực ánh ngàn sao
Sông dài, biển rộng, non cao
Thong dong vỗ nhịp biết bao vẫy vùng...
Nàng thơ hỡi! Thôi đừng khóc nữa
Ta hiểu rồi lối ngõ chiều thu
Sương giăng bảng lảng mịt mù
Chỉ là khoảng ngắn âm u phủ trùm
Đông sẽ đến lạnh lùng giá buốt
Xuân lại về hoa nở ngát hương
Hè sang nắng đổ trên đường
Vòng xoay nhân thế mãi luôn đổi dời
Tim ấp ủ mộng đời nghĩa sống
Vướng tơ tình khuấy động tâm can
Để lo, để khổ cho nàng
Nỉ non réo rắt cung đàn tri âm...
10/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (3)
Kể từ độ thấy chàng vượt suối
Ánh thu buồn rười rượi bâng khuâng
Chơ vơ kéo vạt khung tàn
Lần tìm ảnh bóng vầng trăng lững lờ...
Thiếp lặng lẽ bên bờ sóng nước
Nghe cõi lòng giây phút nỉ non
Thương thương, cảm cảm chập chờn
Tận sâu thăm thẳm mơn man dạt dào
Nỗi xao xuyến thì thào rỉ rả
Nhịp cung đàn êm ả đong đưa
Phải chăng duyên nợ nghìn xưa
Khiến niềm vương vấn nhẹ lùa con tim
Rồi một tối dưới thềm rực sáng
Ngọc tửu đầy kết bạn tình chung
Đôi ta hai mảnh linh hồn
Tâm giao tri kỷ sớm hôm quyện kề...
Nàng thơ hỡi! Lời thề năm cũ
Suốt cuộc đời ấp ủ hoài đây
Dẫu đường lắm bụi nhiều mây
Ngỡ ngàng bất chợt cũng xoay thẳng mình
Ta mãi nhớ ảnh hình đêm ấy
Nàng thẹn thùng cúi khảy dây tơ
Còn ta giả bộ làm thơ
Dưới bầu lành lạnh thẫn thờ phiến sương
Say dạ khách trước hương làn mộng
Cỏ cây cành giũ bóng vàng rơi
Xa xa ngọn gió từng hồi
Du dương sáo trúc dòng trôi hướng về...
11/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (4)
Thiếp ôm ấp ảnh thề từ vạn thuở
Vị men nồng theo gió rải trần gian
Niềm rung cảm mơ màng chìm quạnh quẽ
Thả cánh hồn thỏ thẻ giải sầu đang,
Phút tao ngộ gặp chàng bên khối mộng
Cùng điệu đồng, quyện bóng phả chơi vơi
Những khoảnh khắc buồn vui hay khuấy động
Khảy nhịp đàn sưởi ấm dưới trăng soi
Buổi tịch dương nắng trời dần nhoà nhạt
Dẫm sắc vàng, man mác trỗi lăn tăn
Lúc êm ả lưng tầng loang dịu mát
Say sưa tình chất ngất dệt thiều quang...
Còn ở ta! Ngập tràn muôn nỗi nhớ
Kể từ ngày bão tố đẩy chân đơn
Lạc nẻo vắng ngậm hờn đau dang dở
Để mãi hoài trăn trở tím hoàng hôn
Từng từng bước kéo hồn lên thẳng đứng
Đà bao lần lựng khựng bởi chênh chao
Nhờ nuôi dưỡng khí hào xưa năm tháng
Ngả nghiêng này mấy bận vẫn không sao
Giờ tất cả trôi vào khung kỷ niệm
Thỉnh thoảng niềm vương vấn gợn luồng tim
Có rười rượi, lim dim hình ẩn hiện
Nhưng cũng rồi chầm chậm khuất màn đêm
Kể từ nay ánh huyền treo sa mạc
Ta gom về cuốn cất giữa cung thương
Ngày mấy lượt con đường chiều lá đổ
Ta với nàng rỉ rả tiếng lòng buông...
12/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (5)
Thiếp sẽ kéo dãy buồn treo đỉnh nhánh
Để chàng ngồi lặng ngắm dệt đường tơ
Cho khoảng tối lờ mờ dần đen sẫm
Bật ánh đèn ửng sáng dẫn khung mơ,
Chỉ giây phút bài thơ lòng muôn thuở
Ngát thơm làn mật ngọt với men say
Đôi chúng mình trải dài xuyên khắp ngõ
Gợi lững lờ ngọn gió trở về đây
Hồn đôi ta nhẹ bay vào cõi lộng
Thưởng thức bầu lấp lánh vạn vì sao
Cảm rừng thiêng xạc xào muôn chuyển động
Vui ngắm nhìn biển sóng gợn dòng chao
Rồi chầm chậm sắc màu cùng cảnh vật
Phả tan hình phảng phất luyến lưu hương
Những khổ nhọc, u buồn đang cuốn cất
Sẽ âm thầm chìm khuất giữa màn sương...
Cảm khái cung đàn, tay nàng khẽ lảy
Xoa dịu ngần nhức nhối chuyện thời qua
Cảm tiếng nhạc lời ca nàng ru mỏi
Đẩy mây ngàn nghẽn lối giạt trời xa
Ta đã yêu đậm đà tình thắm thiết
Đà bao lần da diết dưới thu đêm
Ôm khắc khoải nỗi niềm đau ly biệt
Luôn có nàng dịu mát cận kề bên
Kể từ nay thênh thang đường mưa nắng
Nghĩa đượm nồng bậu bạn sớm chiều hôm
Ngày trong xanh quyện hồn tung cánh nhạn
Canh lạnh dài sưởi ấm nhạc hoàng hôn...
14/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (6)
Thiếp cũng như chàng một bóng ma
Đến từ vạn kỷ thật là xa
Trần gian hiện hữu, tìm di ảnh
Cánh nhạn ngày xưa ghé lại nhà,
Biết nghe gió cuốn lời than thở
Biết thấy mây đưa khúc lỡ làng
Biết cảm thu về muôn nỗi nhớ
Biết buồn nắng rụng, mảnh trăng tan
Để ở trái tim thiếp ẩn mình
Liên hồi xao động gợn từng cơn
Do niềm thổn thức chàng ôm ấp
Vướng phải sầu đau, trỗi phập phồng...
Lòng ta da diết biết bao nhiêu
Bởi chẳng thể tay thả cánh diều
Khi phía lưng tầng giăng mở rộng
Êm đềm chờ đón điệp vi vu
Khiến phải giờ đây giữa mịt mờ
Tiếng lòng dang dở, nghẽn đường tơ
Dư âm kỷ niệm thời yêu dấu
Thỉnh thoảng luồn sâu đẩy vật vờ
Nào hay lặng lẽ theo thời khắc
Ảnh hưởng lan truyền những sớm hôm
Lởn vởn, chập chờn rung lắc mãi
Phá vòm yên tĩnh, lụy cho nàng
Thôi nhé! Từ nay ta cố quên
Bởi vì tranh thắm dẫu mang tên
Dòng sông, bến đợi, thuyền neo đậu
Nhưng chỉ là kia bức vẽ hình.
20/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (7)
Nhất Lang chàng! Suốt nửa tháng trôi qua
Thiếp cảm thấy như là chàng mệt mỏi
Nét dàu dàu, lạnh lùng thưa tiếng nói
Thường hay hướng về diệu vợi miên man,
Có phải do rụng vỡ một vầng trăng
Bầu sẫm tối, cung đàn rơi héo hắt
Khiến man mác hằn sâu nơi khoé mắt
Đẩy nỗi niềm bàng bạc ngập màu thu
Hoặc tiết trắng lủng lẳng áng sương mù
Khơi gợi nhớ, thẫn thờ đau đáu mãi
Để sâu thẳm thuở nào in đậm ấy
Phút giây này bật dậy, kéo lung lay
Dấu son hồng năm tháng điểm cùng ai
Giờ phải chịu tan phai, nhoà nhạt bóng
Nhưng vương vấn vẫn âm thầm dấy động
Khiến cho chàng hụt hẫng trọn đường tơ?,,,
Nàng thơ hỡi! Trăng đã rụng bên bờ
Sao tránh khỏi vật vờ mây phủ tím
Men mật ngọt nồng nàn say quấn quyện
Rã tan rồi sao chẳng luyến lưu hương
Ai thao thức lặng lẽ dưới canh trường
Sao chẳng chạnh lần buồn nghe dế nhạc
Nàng cứ nói cho cõi lòng khuây khỏa
Vì ở ta buồn bã lụy cho nàng
Mai mốt này có thể ảnh hình Lang
Sẽ chầm chậm đi dần vào cõi mất
Bởi phù vân dương gian là lẽ thật
Tất cả gì cũng rất dễ tan trôi
Mảnh nan thuyền sóng nước lững lờ bơi
Giông bão tố cứ theo thời lộng chuyển
Ta với nàng vung chèo trên cửa biển
Bởi chập chờn ẩn hiện chỉ là Ma...
06/3/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
NHẤT LANG THƯ QUÁN
------------------------------------------------------
TÂM SỰ TA VỚI NÀNG
Hỡi chàng thi sĩ của em
Sao anh ngồi đó lặng yên một mình
Long lanh chan chứa hữu tình
Giờ đây như thể đậm in nét sầu?
Thẫn thờ chuyển ánh nhạt màu
Khi treo cõi lộng, khi chao nỗi niềm
Mặc cho gió đẩy qua thềm
Cành me run rẩy lắc nghiêng rụng tàn…
Tiếng văng vẳng nhẹ nhàng thỏ thẻ
Có phải nàng trong đó hay chăng
Cảm ta trống vắng, bâng khuâng
Trồi lên bậu bạn, muôn phần thiết tha?
Vẫn nỉ non, đậm đà thân ái
Xoa dịu dần tê tái quạnh hiu
Xóa tan u ám thu chiều
Nâng cao lững thững cánh diều phất phơ…
Lòng em mãi tự bao giờ
Tâm tư xao xuyến vần thơ của chàng
Nên hồn quyện ẩn vào thân
Cùng anh năm tháng ân cần sẻ chia
Những khi giá lạnh canh khuya
Bao ngày ảm đạm, bước về cô đơn
Với tay em lấy cây đờn
Trao chàng lảy khúc, vơi hờn, phả đau…
Ôi! Thắm thiết, ngọt ngào thủ thỉ
Ấm áp lòng dưới xế chiều nay
Nàng ơi! Hãy ngước nhìn mây
Mới vừa thấy đó, khuất ngay cuối trời
Ta khoảnh khắc chơi vơi chạnh nhớ
Thuở năm xưa ánh tỏ soi đường
Mà nay chỉ thấy hàn sương
Phủ giăng khắp nẻo, khiến buồn con tim.
22/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
VẪN CÒN AN ỦI
Chàng ơi! Hãy xóa những buồn
Bởi đêm giá lạnh hàn sương đọng dầy
Mặc dầu rải trắng đó đây
Cũng rồi tự trĩu, tan phai khuất trời,
Trót mang số kiếp con người
Ví như mỏng mảnh thuyền bơi giữa dòng
Khi yên loáng thoáng bập bồng
Lúc cơn thịnh nộ, cuồng phong phũ phàng…
Ta lặng lẽ nghe nàng phân giải
Đã tỏ tường lại thấy ấm thêm
Nỉ non điệp khúc êm đềm
Loang sâu tận trái, phả tim nghẹn sầu
Nay tình cờ nhìn bầu u ám
Chạnh cõi lòng, một thoáng suy tư
Lan man hồi tưởng ngày xưa
Khiến trong khoảnh khắc thẫn thờ xót xa…
Chàng ngồi thu bóng dưới tà
Nhâm nhi khuây khỏa, ngân nga những gì
Có vơi nhẹ bớt não nề
Có tan loãng được lê thê nỗi hờn
Hay rồi cũng quạnh cô đơn
Bâng khuâng canh cánh, chập chờn vấn vương
Sớm hôm hướng vọng đầu non
Đường trần ảm đạm, mảnh hồn lang thang?...
Niềm trăn trở ngập tràn thương nhớ
Chẳng thể nào bày tỏ cùng ai
Chiều chiều ngắm áng mây bay
Phôi pha dĩ vãng, chuỗi ngày không tên
Từ sâu thẳm vẳng lên thỏ thẻ
Cũng ngọt ngào, nhỏ nhẹ mến thân
Dẫu cho phủ khắp lá vàng
Vẫn còn an ủi có nàng theo ta…
24/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
CÓ NHAU CHIA SẺ
Thiếp chính là cánh hoa năm cũ
Một chiều tà ủ rũ nhạt phai
Cảm chàng thanh lịch điển trai
Thương cho héo úa, xòe tay nhỏ lòng
Tim dào dạt, bềnh bồng nhung nhớ
Xuất linh hồn theo gió ngàn phương
Tìm Ai thả bước trên đường
Quyện vào thân xác, trải hương tặng người…
Thì ra những lúc chơi vơi
Nghẹn sầu đánh mất, ngậm ngùi vỡ tan
Có đây một ánh vàng son
Âm thầm lặng lẽ sớm hôm theo mình
Từ miền đá sỏi gập ghềnh
Đến dòng bát ngát, lênh đênh mịt mùng
Sẻ chia ấm lạnh tận cùng
Chẳng màng bù đắp, cho chung hưởng gì…
Này chàng ạ! Trăng thề tỏa sáng
Ửng quanh vòng lai láng hào quang
Vạn ngàn tia rải không gian
Dẫu chìm khuất nẻo cũng phần được soi
Đừng bận bịu đắp bồi cho thiếp
Bởi chỉ là phận kiếp phù du
Mới vừa rực rỡ giữa mùa
Thời gian khoảnh khắc ngọn lùa tả tơi…
Thôi buồn đi nhé nàng ơi
Cuộc đời như thể dòng trôi lững lờ
Lắm khi thao thức, thẫn thờ
Bao lần héo hắt, chơ vơ nỗi niềm
Chiều về nắng ngả bên thềm
Hoặc trời mưa đổ lặng yên đợi tàn
Trong ta có ẩn bóng nàng
Cũng vơi bớt lạnh, cũng lâng lâng hồn…
24/5/2018
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
NỈ NON HỒN QUYỆN
Đừng buồn nữa! Chàng ơi! Đừng nữa
Chuyện ái tình muôn thuở xưa nay
Khi yêu chất ngất men đầy
Lúc chìm tan tác, đắng cay não nề...
Hãy còn kia đường về bát ngát
Vẫn còn đây phảng phất làn hương
Phôi pha tiếng vọng hồi chuông
Vơi đi giá lạnh, canh trường tụ sương
Còn ấm áp tơ vương chàng thiếp
Nghĩa giao thề vạn kiếp nghìn năm
Còn đêm thưởng thức vầng trăng
Còn ngày trống vắng trải lòng vào thơ
Những sớm tối bên bờ quạnh quẽ
Chàng mênh mang, thiếp khẽ ngân nga
Ấm niềm thắm thiết đôi ta
Phút giây êm ả, la đà gió đưa
Với hái sao để mà điểm nhạc
Nghe mưa sầu rỉ rả lên dây
Âm thanh huyền diệu bàn tay
Lảy từng điệp khúc, ngất ngây bóng tình
Để thăm thẳm rung rinh tràn ngập
Đẩy quả hồng nhịp đập dâng cao
Theo dòng tĩnh mạch tuôn trào
Cung đàn lai láng, ngọt ngào ru êm
Chàng có thấy! Ngoài thềm nhạt nắng
Ánh lờ mờ, lảng vảng mây trôi
Trời thu cũng sắp qua rồi
Đông dày tuyết trắng, chàng ơi! Lạnh nhiều...
10/11/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM SỰ VỚI NÀNG THƠ
Nàng đâu rồi hỡi Thơ?
Lặng lẽ ta ngồi chờ nàng ở tại đây
Dưới những áng mây bay
Cận lá cỏ, phiến dày sương lấm tấm...
Phải chăng nàng còn đang say đắm
Giấc ngủ nồng nệm ấm chăn êm
Vô tình quên
Kẻ hôm sớm kề bên hòa vui trăng mộng?...
Chàng yêu ơi!
Thiếp là ảnh bóng
Suốt cuộc đời chỉ lởn vởn lờ trôi
Có nào đâu xa rời lúc chàng đang thổn thức
Suốt sáu năm qua
Từng giây từng phút
Gần gũi Ai mỗi lúc sát na hơn
Cùng chung quyện cánh hồn bồng bềnh theo mây gió
Cả trăng rồi
Nhìn thấy chàng thường hay vò võ
Sáng tối chiều trăn trở với suy tư
Thiếp đành ẩn giữa bờ tim để cho chàng đây yên tĩnh...
Thì ra là vậy
Bởi lòng ta còn nhiều bịn rịn
Chuỗi tháng ngày sâu đậm mối tơ vương
Ngả rẽ đôi đường, sao chẳng buồn Thơ hỡi
Chắc giờ có lẽ không còn gì để nói
Khi chuyến xe đời
Chở người lữ khách
Điểm bến dừng lần lượt phải hướng tới mà thôi...
15/12/2020
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (1)
Hồn Lang ơi! Khuya rồi chàng ạ
Sao chàng còn ngồi đó mình ên
Nhả thơm từng cụm bồng bềnh
Thả sầu diệu vợi, chông chênh nỗi niềm?
Có phải chăng màn đêm giá lạnh
Gợi tấc lòng nhớ chuyện ngày qua
Biết bao kỷ niệm đậm đà
Chập chờn tâm não, nhập nhòa vấn vương
Để khuya vắng hàn sương đọng giọt
Phiến trĩu cành theo gió đẩy đưa
Miên man thao thức thẫn thờ
Dưới bầu tĩnh lặng ngẩn ngơ từng hồi...
Nàng thơ hỡi! Một đời cánh nhạn
Cõi lộng ngàn biển nắng, sông mưa
Dọc ngang lui tới bốn mùa
Nhịp nhàng vỗ lướt sớm trưa hướng về...
Kia dãy xám lê thê lờ lững
Nọ phong cuồng lởn vởn bủa vây
Âm u thỉnh thoảng giăng đầy
Cuốn lôi níu ghịt cũng này thường khi
Đường trước mặt vẫn đi thẳng tới
Chẳng bận gì nghĩ ngợi băn khoăn
Thênh thang, bát ngát, lưng tầng
Xoải dài luồn lách vượt phần ngả nghiêng
Thế mà nay giữa miền sương tuyết
Một cái gì da diết cầm canh
Khiến lòng ta thấy chẳng an
Canh thâu trầm mặc, cung đàn khỏa khuây...
09/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (2)
Nỗi da diết kéo dài ảm đạm
Sớm chiều hôm mảng trắng âm thầm
Ánh sầu vọng tưởng của Lang
Lần từ trang web tìm nàng trong mơ,
Đâu chẳng thấy, thẫn thờ, héo hắt
Điếu mới vừa dụi tắt lại thêm
Bao nhiêu cụm tỏa bồng bềnh
Bấy lằn rạn nứt, rỉ rên đoạn đoài
Thiếp lặng lẽ nhìn Ai vò võ
Nghe cõi lòng trăn trở, xót xa
Còn đâu một thuở hồn ma
Đùa mây, giỡn gió, ngân nga bóng tình
Niềm ước nguyện thang thênh xoải cánh
Chí kiêu hùng rực ánh ngàn sao
Sông dài, biển rộng, non cao
Thong dong vỗ nhịp biết bao vẫy vùng...
Nàng thơ hỡi! Thôi đừng khóc nữa
Ta hiểu rồi lối ngõ chiều thu
Sương giăng bảng lảng mịt mù
Chỉ là khoảng ngắn âm u phủ trùm
Đông sẽ đến lạnh lùng giá buốt
Xuân lại về hoa nở ngát hương
Hè sang nắng đổ trên đường
Vòng xoay nhân thế mãi luôn đổi dời
Tim ấp ủ mộng đời nghĩa sống
Vướng tơ tình khuấy động tâm can
Để lo, để khổ cho nàng
Nỉ non réo rắt cung đàn tri âm...
10/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (3)
Kể từ độ thấy chàng vượt suối
Ánh thu buồn rười rượi bâng khuâng
Chơ vơ kéo vạt khung tàn
Lần tìm ảnh bóng vầng trăng lững lờ...
Thiếp lặng lẽ bên bờ sóng nước
Nghe cõi lòng giây phút nỉ non
Thương thương, cảm cảm chập chờn
Tận sâu thăm thẳm mơn man dạt dào
Nỗi xao xuyến thì thào rỉ rả
Nhịp cung đàn êm ả đong đưa
Phải chăng duyên nợ nghìn xưa
Khiến niềm vương vấn nhẹ lùa con tim
Rồi một tối dưới thềm rực sáng
Ngọc tửu đầy kết bạn tình chung
Đôi ta hai mảnh linh hồn
Tâm giao tri kỷ sớm hôm quyện kề...
Nàng thơ hỡi! Lời thề năm cũ
Suốt cuộc đời ấp ủ hoài đây
Dẫu đường lắm bụi nhiều mây
Ngỡ ngàng bất chợt cũng xoay thẳng mình
Ta mãi nhớ ảnh hình đêm ấy
Nàng thẹn thùng cúi khảy dây tơ
Còn ta giả bộ làm thơ
Dưới bầu lành lạnh thẫn thờ phiến sương
Say dạ khách trước hương làn mộng
Cỏ cây cành giũ bóng vàng rơi
Xa xa ngọn gió từng hồi
Du dương sáo trúc dòng trôi hướng về...
11/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (4)
Thiếp ôm ấp ảnh thề từ vạn thuở
Vị men nồng theo gió rải trần gian
Niềm rung cảm mơ màng chìm quạnh quẽ
Thả cánh hồn thỏ thẻ giải sầu đang,
Phút tao ngộ gặp chàng bên khối mộng
Cùng điệu đồng, quyện bóng phả chơi vơi
Những khoảnh khắc buồn vui hay khuấy động
Khảy nhịp đàn sưởi ấm dưới trăng soi
Buổi tịch dương nắng trời dần nhoà nhạt
Dẫm sắc vàng, man mác trỗi lăn tăn
Lúc êm ả lưng tầng loang dịu mát
Say sưa tình chất ngất dệt thiều quang...
Còn ở ta! Ngập tràn muôn nỗi nhớ
Kể từ ngày bão tố đẩy chân đơn
Lạc nẻo vắng ngậm hờn đau dang dở
Để mãi hoài trăn trở tím hoàng hôn
Từng từng bước kéo hồn lên thẳng đứng
Đà bao lần lựng khựng bởi chênh chao
Nhờ nuôi dưỡng khí hào xưa năm tháng
Ngả nghiêng này mấy bận vẫn không sao
Giờ tất cả trôi vào khung kỷ niệm
Thỉnh thoảng niềm vương vấn gợn luồng tim
Có rười rượi, lim dim hình ẩn hiện
Nhưng cũng rồi chầm chậm khuất màn đêm
Kể từ nay ánh huyền treo sa mạc
Ta gom về cuốn cất giữa cung thương
Ngày mấy lượt con đường chiều lá đổ
Ta với nàng rỉ rả tiếng lòng buông...
12/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (5)
Thiếp sẽ kéo dãy buồn treo đỉnh nhánh
Để chàng ngồi lặng ngắm dệt đường tơ
Cho khoảng tối lờ mờ dần đen sẫm
Bật ánh đèn ửng sáng dẫn khung mơ,
Chỉ giây phút bài thơ lòng muôn thuở
Ngát thơm làn mật ngọt với men say
Đôi chúng mình trải dài xuyên khắp ngõ
Gợi lững lờ ngọn gió trở về đây
Hồn đôi ta nhẹ bay vào cõi lộng
Thưởng thức bầu lấp lánh vạn vì sao
Cảm rừng thiêng xạc xào muôn chuyển động
Vui ngắm nhìn biển sóng gợn dòng chao
Rồi chầm chậm sắc màu cùng cảnh vật
Phả tan hình phảng phất luyến lưu hương
Những khổ nhọc, u buồn đang cuốn cất
Sẽ âm thầm chìm khuất giữa màn sương...
Cảm khái cung đàn, tay nàng khẽ lảy
Xoa dịu ngần nhức nhối chuyện thời qua
Cảm tiếng nhạc lời ca nàng ru mỏi
Đẩy mây ngàn nghẽn lối giạt trời xa
Ta đã yêu đậm đà tình thắm thiết
Đà bao lần da diết dưới thu đêm
Ôm khắc khoải nỗi niềm đau ly biệt
Luôn có nàng dịu mát cận kề bên
Kể từ nay thênh thang đường mưa nắng
Nghĩa đượm nồng bậu bạn sớm chiều hôm
Ngày trong xanh quyện hồn tung cánh nhạn
Canh lạnh dài sưởi ấm nhạc hoàng hôn...
14/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (6)
Thiếp cũng như chàng một bóng ma
Đến từ vạn kỷ thật là xa
Trần gian hiện hữu, tìm di ảnh
Cánh nhạn ngày xưa ghé lại nhà,
Biết nghe gió cuốn lời than thở
Biết thấy mây đưa khúc lỡ làng
Biết cảm thu về muôn nỗi nhớ
Biết buồn nắng rụng, mảnh trăng tan
Để ở trái tim thiếp ẩn mình
Liên hồi xao động gợn từng cơn
Do niềm thổn thức chàng ôm ấp
Vướng phải sầu đau, trỗi phập phồng...
Lòng ta da diết biết bao nhiêu
Bởi chẳng thể tay thả cánh diều
Khi phía lưng tầng giăng mở rộng
Êm đềm chờ đón điệp vi vu
Khiến phải giờ đây giữa mịt mờ
Tiếng lòng dang dở, nghẽn đường tơ
Dư âm kỷ niệm thời yêu dấu
Thỉnh thoảng luồn sâu đẩy vật vờ
Nào hay lặng lẽ theo thời khắc
Ảnh hưởng lan truyền những sớm hôm
Lởn vởn, chập chờn rung lắc mãi
Phá vòm yên tĩnh, lụy cho nàng
Thôi nhé! Từ nay ta cố quên
Bởi vì tranh thắm dẫu mang tên
Dòng sông, bến đợi, thuyền neo đậu
Nhưng chỉ là kia bức vẽ hình.
20/1/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
TÂM TÌNH BẬU BẠN (7)
Nhất Lang chàng! Suốt nửa tháng trôi qua
Thiếp cảm thấy như là chàng mệt mỏi
Nét dàu dàu, lạnh lùng thưa tiếng nói
Thường hay hướng về diệu vợi miên man,
Có phải do rụng vỡ một vầng trăng
Bầu sẫm tối, cung đàn rơi héo hắt
Khiến man mác hằn sâu nơi khoé mắt
Đẩy nỗi niềm bàng bạc ngập màu thu
Hoặc tiết trắng lủng lẳng áng sương mù
Khơi gợi nhớ, thẫn thờ đau đáu mãi
Để sâu thẳm thuở nào in đậm ấy
Phút giây này bật dậy, kéo lung lay
Dấu son hồng năm tháng điểm cùng ai
Giờ phải chịu tan phai, nhoà nhạt bóng
Nhưng vương vấn vẫn âm thầm dấy động
Khiến cho chàng hụt hẫng trọn đường tơ?,,,
Nàng thơ hỡi! Trăng đã rụng bên bờ
Sao tránh khỏi vật vờ mây phủ tím
Men mật ngọt nồng nàn say quấn quyện
Rã tan rồi sao chẳng luyến lưu hương
Ai thao thức lặng lẽ dưới canh trường
Sao chẳng chạnh lần buồn nghe dế nhạc
Nàng cứ nói cho cõi lòng khuây khỏa
Vì ở ta buồn bã lụy cho nàng
Mai mốt này có thể ảnh hình Lang
Sẽ chầm chậm đi dần vào cõi mất
Bởi phù vân dương gian là lẽ thật
Tất cả gì cũng rất dễ tan trôi
Mảnh nan thuyền sóng nước lững lờ bơi
Giông bão tố cứ theo thời lộng chuyển
Ta với nàng vung chèo trên cửa biển
Bởi chập chờn ẩn hiện chỉ là Ma...
06/3/2021
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
NHẤT LANG THƯ QUÁN
_________________
"Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7495
Join date : 09/03/2016
Tàn Thu likes this post
Similar topics
» Chuỗi Tâm Tình Với Nàng Thơ
» Chuỗi Thơ Họa Vui & Tâm Tình
» Chuỗi Thơ Tình Thạch Đá & Tử Đằng
» CHUỖI MÙNG MỘT
» CHUỖI ĐÊM....
» Chuỗi Thơ Họa Vui & Tâm Tình
» Chuỗi Thơ Tình Thạch Đá & Tử Đằng
» CHUỖI MÙNG MỘT
» CHUỖI ĐÊM....
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết