Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1307)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1307)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1307)
Phiến Sầu Bi
Ánh tỏ lung linh gợn mặt hồ
Thuyền tình nhẹ lướt cõi hư vô
Hương sen ngan ngát nương con gió
Mây quyện lưng trời, núi nhấp nhô
Uyên ương tái ngộ dưới khung mơ
Ngày tháng say sưa trải bến bờ
San sẻ ngọt bùi dòng nghịch cảnh
Chuỗi dài thắm đượm toả vần thơ
Ưu phủ võ vò khi vắng nhau
Phím lơi rời rạc nét dàu dàu
Sóng dâng cung bậc thầm vang vọng
Len lỏi mạch rầu, quặn thắt đau
Tha thiết đậm đà chợt nổi giông
Cành trơ trụi lá, há vào đông
Kén tằm chỉ sợi, dầm mưa rã
Ngõ vắng tách lề, ngăn bến sông...
Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi
Khuyết soi chiếu lạnh quạnh từng hồi
Chiều nay chạnh bước về nơi ấy
Thấp thoáng bên mành hạnh phúc đôi
Thức tỉnh cơn mê tự hỏi rằng
Thuở xưa đay nghiến oán rào giăng
Ong vờn bướm đảo hút hương nhuỵ
Mật cạn hoa tàn chán ngán chăng?
Sang cầm mộng tưởng Dã Quỳ đương
Mơn mởn sắc xuân nguyệt thẹn nhường
Nhiệt huyết như chồi xanh chớm nhú
Còn đây gầy guộc buộc da xương
Phận bèo thấu hiểu khúc vân vi
Thiếp thán trần gian, tình thứ chi?
Mà khiến đắm chìm u khổ luỵ
Nghẹn ngào tay vớt phiến sầu bi.
November 17, 2018
Tam Muội
Để Hồn Linh Lái Con Thuyền
Anh ngồi lặng lẽ đọc thơ em
Xúc cảm dâng đầy cả trái tim
“Tim của Tiểu Quỳnh” mang “sáu khổ”
Nghẹn niềm vương vấn dưới canh đêm...
Ai hiểu duyên tình vướng trái ngang
Khiến vầng lóng lánh mảnh trăng thanh
Thời gian chầm chậm rơi sau núi
Đẩy vạt âm u phủ ngập tràn
Cho dãy sương mờ treo phía bển
Và bầu quạnh quẽ góc khuya đây
Tương tư, thắt thẻo sầu hai bóng
Thao thức, bâng khuâng dạ nhớ hoài...
Anh biết em buồn, nặng luyến lưu
Sớm chiều thui thủi dưới trời thu
Từng hồi hướng vọng về xa vợi
Thắt thẻo tâm can bởi mịt mù
Lắm lúc chạnh lòng nghĩ Mẹ Cha
Ngàn thương lo lắng, héo thân già
Bao lần lưỡng lự, bao lần muốn
Giũ sạch chơi vơi, lập mái nhà
Rồi lại đắn đo sợ lạc dòng
Rớt vùng lốc xoáy dậy cuồng phong
Nợ duyên tan tác ra từng mảnh
Nối tiếc, đau thương mất mộng hồng
Loanh quanh, luẩn quẩn hằng lui tới
Bên kéo, bên ghì khổ biết bao
Nửa giữ, nửa buông canh cánh mãi
Lang Yêu! Chàng hỡi! Thiếp làm sao?...
Quỳnh ơi! Anh cũng giống như em
Giữa sóng nhấp nhô nổi với chìm
Thôi mặc an bày theo mệnh số
Để hồn linh đến lái con thuyền...
16/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Phiến Sầu Bi
Ánh tỏ lung linh gợn mặt hồ
Thuyền tình nhẹ lướt cõi hư vô
Hương sen ngan ngát nương con gió
Mây quyện lưng trời, núi nhấp nhô
Uyên ương tái ngộ dưới khung mơ
Ngày tháng say sưa trải bến bờ
San sẻ ngọt bùi dòng nghịch cảnh
Chuỗi dài thắm đượm toả vần thơ
Ưu phủ võ vò khi vắng nhau
Phím lơi rời rạc nét dàu dàu
Sóng dâng cung bậc thầm vang vọng
Len lỏi mạch rầu, quặn thắt đau
Tha thiết đậm đà chợt nổi giông
Cành trơ trụi lá, há vào đông
Kén tằm chỉ sợi, dầm mưa rã
Ngõ vắng tách lề, ngăn bến sông...
Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi
Khuyết soi chiếu lạnh quạnh từng hồi
Chiều nay chạnh bước về nơi ấy
Thấp thoáng bên mành hạnh phúc đôi
Thức tỉnh cơn mê tự hỏi rằng
Thuở xưa đay nghiến oán rào giăng
Ong vờn bướm đảo hút hương nhuỵ
Mật cạn hoa tàn chán ngán chăng?
Sang cầm mộng tưởng Dã Quỳ đương
Mơn mởn sắc xuân nguyệt thẹn nhường
Nhiệt huyết như chồi xanh chớm nhú
Còn đây gầy guộc buộc da xương
Phận bèo thấu hiểu khúc vân vi
Thiếp thán trần gian, tình thứ chi?
Mà khiến đắm chìm u khổ luỵ
Nghẹn ngào tay vớt phiến sầu bi.
November 17, 2018
Tam Muội
Để Hồn Linh Lái Con Thuyền
Anh ngồi lặng lẽ đọc thơ em
Xúc cảm dâng đầy cả trái tim
“Tim của Tiểu Quỳnh” mang “sáu khổ”
Nghẹn niềm vương vấn dưới canh đêm...
Ai hiểu duyên tình vướng trái ngang
Khiến vầng lóng lánh mảnh trăng thanh
Thời gian chầm chậm rơi sau núi
Đẩy vạt âm u phủ ngập tràn
Cho dãy sương mờ treo phía bển
Và bầu quạnh quẽ góc khuya đây
Tương tư, thắt thẻo sầu hai bóng
Thao thức, bâng khuâng dạ nhớ hoài...
Anh biết em buồn, nặng luyến lưu
Sớm chiều thui thủi dưới trời thu
Từng hồi hướng vọng về xa vợi
Thắt thẻo tâm can bởi mịt mù
Lắm lúc chạnh lòng nghĩ Mẹ Cha
Ngàn thương lo lắng, héo thân già
Bao lần lưỡng lự, bao lần muốn
Giũ sạch chơi vơi, lập mái nhà
Rồi lại đắn đo sợ lạc dòng
Rớt vùng lốc xoáy dậy cuồng phong
Nợ duyên tan tác ra từng mảnh
Nối tiếc, đau thương mất mộng hồng
Loanh quanh, luẩn quẩn hằng lui tới
Bên kéo, bên ghì khổ biết bao
Nửa giữ, nửa buông canh cánh mãi
Lang Yêu! Chàng hỡi! Thiếp làm sao?...
Quỳnh ơi! Anh cũng giống như em
Giữa sóng nhấp nhô nổi với chìm
Thôi mặc an bày theo mệnh số
Để hồn linh đến lái con thuyền...
16/6/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng- Tổng số bài gửi : 7494
Join date : 09/03/2016
Similar topics
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (162)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (47)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (62)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (93)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (107)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (47)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (62)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (93)
» Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (107)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết